Diễn đàn lớp SP Toán K07
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Diễn đàn lớp Sư Phạm Toán K07
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Top posters
sonspt07
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
Trong
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
bangvn
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
alex_sun_07
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
so zack001
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
vietthailo
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
quynhmaispt07
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
thuongvvspt07
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
nguyenyenspt
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
cam_vip
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote10ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_voti11ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_vote11 
Latest topics
» Phần mềm Novoasoft PagePlayer
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby Trong Wed Sep 03, 2014 1:29 pm

» Chèn hình vào Latex
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby Trong Thu Jul 31, 2014 11:08 pm

» ĐẠI GIA ĐÌNH TOÁN 07. 2007 - 2011
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby sonspt07 Sat Oct 26, 2013 8:23 pm

» Họp mặp 30/4
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby Trong Thu May 16, 2013 10:20 pm

» Anh chị ơi Giúp em với!!!!!!!!!!!
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby thaothao Fri May 10, 2013 7:25 pm

» [pictures] 4 anh em họp mặt mùng 6 tết
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby Trong Sun Feb 17, 2013 4:44 pm

» CÓ AI RẢNH KO XEM HÌNH NÈ
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby cam_vip Sun Dec 02, 2012 12:22 pm

» Đề cương ôn tập học kì I môn Toán lớp 10 và 11
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby so zack001 Thu Nov 22, 2012 1:46 pm

» Chúc mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20 - 11 - 2012
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby TranHuyspt Thu Nov 22, 2012 10:01 am

» TỔNG HỢP 10 GIÁO ÁN NÈ
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby naynong Wed Oct 31, 2012 6:13 am

» Phần mềm chuyển từ Word sang LaTeX
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby bangbang Wed Sep 26, 2012 9:37 pm

» CHÚC MỪNG NĂM HỌC MỚI
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby Trong Wed Sep 19, 2012 11:17 am

» Hỏi Đề Thi Môn Phương Pháp Giảng Dạy Hình Học Ở Trường THPT!!
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby thaothao Mon Jun 04, 2012 1:20 pm

» [Chém gió nào] [TePr Phoenix] SUY NGHĨ TRONG ANH
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby sonspt07 Wed May 23, 2012 10:48 pm

» hoc cao học
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby alex_sun_07 Mon May 21, 2012 7:46 pm

» [Chém gió nào] [TePr] VÀ TÔI CŨNG YÊU EM _ Guitar
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby alex_sun_07 Mon May 21, 2012 7:40 pm

» BÀI TOÁN KHÓ ĐÂY AI LÀM ĐƯỢC CÓ THƯỞNG.HEHEHE
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby xuantuant07 Fri May 18, 2012 7:44 am

» ALU ALU BẠN TRỌNG ƠI
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby sonspt07 Fri May 11, 2012 10:35 am

» TÌM TÀI LIỆU: "CHUYÊN ĐỀ HÌNH HỌC KHÔNG GIAN TRONG ĐỀ THI ĐẠI HỌC"
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby thaothao Mon May 07, 2012 7:13 pm

» HELP ME! HELP ME! GIÚP BẠN MAI VỚI CẢ NHÀ UI!!!
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeby thaothao Mon May 07, 2012 5:32 pm


 

 ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!

Go down 
+3
boy_dentuhomwa
thuongvvspt07
so zack001
7 posters
Tác giảThông điệp
so zack001
Member
Member
so zack001


Nữ Tổng số bài gửi : 105
Join date : 27/11/2010

ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeThu Jan 06, 2011 3:52 pm

Sọ Dừa :Câu chuyện giờ mới kể !!!

Phần 1:

Văn của :CMT(abcxyz)

Xưa, xa xưa lắm rồi, biết đếch chính xác là vào thời điểm nào đấy được. Nói chung cũng lâu năm rồi, có 2 vợ chồng nghèo lắm, nghèo sắp bằng mấy thằng sinh viên sau vụ sinh nhật bạn gái ý, làm thuê cho 1 gia đình giàu có.
Không biết 2 vợ chồng này ăn ở thất đức kiểu gì mà ngoài 50 tuổi đầu vẫn ko có lấy 1 mụn con (Hay là vì họ thuộc tầng lớp Vô sản nhỉ ...??? ).Và đến năm bà tầm hơn 55t hơn kém 1 tý, ông lão bỏ bà lão 1 mình để đi tìm vùng đất hứa, mình bà lão sống trong nỗi xót xa hiu quạnh.
Có những đêm bà nằm bà thao thức, có những đêm bà cần bà suy nghĩ, về ông về bà về bao chuyện lâu nay, để đêm nằm nghe thời gian lê bước những bước dài. Đối với bà, ông vẫn là thằng bé ...

Một hôm trời nắng gắt, nắng như cháy rừng. Bà lão mò vào rừng kiếm củi...

Văn của :Nam Cao

Bà vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ nắng nóng là bà chửi. Bắt đầu chửi Trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào. Rồi bà chửi đời. Thế cũng chẳng sao, đời là tất cả song cũng chẳng là ai! Tức mình bà chửi cả cái làng bà đang sống, nhưng cả làng có ai nghe thấy đâu, chẳng có ai lên tiếng cả. Thế này thì tức thật.Tức chết đi được! Đã thế bà chửi cha những đứa nào ko chửi nhau với bà. Nhưng ở trong rừng, ko ai ra điều.
Mẹ kiếp!Thế có phí cái công bà toát mồ hôi ko chứ. Không biết đứa chết cha chết mẹ nào đã làm bà lẻ loi như thế này? À há !Phải rồi ,bà lôi tên ông lão ra mà chửi ...

Văn của :Tiêu Đỉnh

Một khu rừng già âm u huyền bí đáng sợ chứa đầy tà khí. Dãy núi xa xăm vắt vẻo như những con quái thú trong huyền thoại gào rú trong mây, dường như đó là sự bay hơi của điềm gở. Nữ đạo cô già khát khô đến cháy cổ,nắm chặt pháp bảo là cái rìu đốn củi, bà ta dè dặt đi đến gốc cây nơi mà bà có thể bằng linh lực hơn 50 năm tu luyện của mình đánh hơi thấy mùi nước. Bước lại gần,thất kinh bà rú lên: một cái sọ người chứa nước mưa ở gốc cây.
Trấn tĩnh bà từ từ đi lại, nhận biết dấu hiệu an toàn bèn ngửa 1 hơi tu sạch .Xong quăng hộp sọ cái vèo đoạn nhếch mép cười nhạt.
Bà đã hồi phục lại được linh lực của mình

Văn của:V. Huygo

Và bất ngờ, sau lần uống nước ở cái sọ dừa ý,bà đã có thai. Nghĩ đến đây,bà bắt đầu run lên:bà chỉ có 1 mình. Bà chỉ có 1 mình như cây kim đơn độc giữa sa mạc, như hạt cát giữa trời sao, như đấu sĩ kiêu hùng giữa bầy rắn độc,như một người mộng du trong bếp lò...Đối mặt với những hủ tục lạc hậu nghiệt ngã của thôn làng thì ...bà bắt đầu toát mồ hôi.

Văn của:KIm Lân

Kể từ lúc mang thai, mỗi buổi chiều, cái lúc chạng vạng mặt người, thì bà lão đi làm về. Thị bước ngật ngưỡng trên con đường khẳng khiu luồn qua cái xóm chợ cáu bẩn bon chen đó. Chín tháng mười ngày sau, thị sinh ra một cục thịt tròn lông lốc như hình cái sọ, có mặt mũi mồm tai nhưng ko có tay chân. Chua xót đắng cay cho số phận một con người, chồng đã mất lại sinh ra 1 quái thai nửa ngưởi nửa ngợm, thị rất buồn fiền, định đem chôn sống nó đi thì bất ngờ nó cất tiếng nói : "Con cũng là người đấy. Đừng vứt bỏ con mà trời phạt."
Nghe đến đây,trong một lúc thị hình như quên hết những cảnh sống ê chề, tăm tối hằng ngày, quên cả cái đói khát ghê gớm đang đe dọa, quên cả những tháng ngày trước mặt. Trong lòng bây giờ chỉ còn tình nghĩa giữa thị và cái cục thịt lăn lốc bên cạnh. Một cái gì mới mẻ, lạ lắm, chưa từng thấy ở người đàn bà nghèo khổ ấy, nó ôm ấp, mơn man khắp da thịt thị tựa hồ như có bàn tay vuốt nhẹ trên sống lưng.

Thị đặt tên cho con là Sọ Dừa.

Văn của:Jack London

Nghe tin bà lão đẻ ra quái thai, phú ông cáu tiết. Hắn từng bắt chị đi thanh toán cái của nợ ấy đi bằng 2 khẩu súng côn quay.
Nhưng chị là một người con gái Việt Nam chính cống, trong huyết quản của đang dào dạt chảy dòng máu cuồng điên của như những người da vàng chinh phục đất trời.Vì vậy chị ko hề chợp mắt,đã xông đến phú ông, lẹ như 1 con sói hung hãn, tát cho 1 cú chí mạng, đệm thêm 1 cú đấm móc (uper-cut)cổ điển nữa. Phú ông hốt hoảng bỏ chạy và hắn ta đã bỏ ngay cái ý định điên rồ đấy.

Chị đưa ánh mắt nhìn theo và mỉm cười, một nụ cười nữ tính và dịu dàng tuyệt vời bất chấp cái việc chị bị Phú ông đuổi ra 1 túp lều xanh ở góc vườn.

Văn của E.Hemingway

Đi làm về, người mẹ bước vào nhà, đặt 1 nắm cơm lên bàn. Trong nắm cơm có lần 1 vài hạt vừng và loe ngoe 1 miếng thịt bé xíu

-Này! -Người mẹ nói.

-Cái gì hả mẹ? -Sọ Dừa hỏi lại mẹ.

-Những thứ này này- người mẹ nói -Con ăn đi .

-Cũng được -Sọ Dừa nói

-Mà cẩn thận đấy- Người mẹ nói -Nghẹn .

-Vâng!

Người mẹ nhìn cậu con trai mà tất cả mọi người đều gọi là Sọ Dừa, căn bản thằng bé giống hệt cái Sọ Dừa. Và đôi khi nghĩ về tương lai bà cảm giác bất an và lo lắng. Nó chỉ biết lăn lông lốc

Một hôm bà mẹ buồn bã nói với cậu con trai rằng:

- 7.8 tuổi. Người ta đã biết chăn bò.
Lấy hơi-nguời mẹ nói tiếp trong tiếng thở dài:
-Còn mày, mày ăn hại quá.

Sau đó chép miệng tiếc nuối:
-Ông chủ đang có 1 đàn dê.

-Thế thì sao ,Sọ Dừa hỏi.

-Cần người chăn chứ sao. -Bà mẹ gắt gỏng.

-Được!Để con -Sọ Dừa gật đầu.

Thế là từ đấy cậu con trai đi chăn dê. Nó rất chuyên nghiệp, đàn dê béo múp míp, mà Sọ Dừa lại ăn rất ít. Thế nên Phú ông chỉ trả công quá bèo: Mỗi ngày 2 nắm cơm bé bằng mắt muỗi.
Phú ông đắc chí lắm

Văn của :Nguyễn Công Hoan

-Chà !Chà! Thích ơi là thích! Thích đên nỗi nếu có 1 thằng dân nào vô ý buột miệng nhắc đến cụm từ: "Bóc lột trẻ con" thì y như rằng phú ông tưởng nó xỏ ông.Tức thì mặt bàn là 1, mặt nó là 2 bị vả đôm đốp. Mà thằng khốn nạn ấy ông truy đến kì cùng, không còn làm ăn mở mày mở mặt ra với đời.

Nhưng dù sao ông cũng còn phải làm tý gì đo để thể hiện tính nhân văn chứ. Thế là sai 3 cô con gái thay fiên nhau mang cơm cho Sọ Dừa. Hai cô chị-2 cô ả nanh nọc ấy chỉ đứng từ xa, gọi Sọ Dừa, sau thản nhiên để cơm lên 1 phiến đá và ngúng nguẩy ngoáy mông đi về. Còn cô út...

Văn của :L.Tonstoi

Một buổi sáng mùa hè yên ả. Thiên nhiên tràn đầy mọi hương thơm của mùa thu. Bầu trời xanh, xanh biếc ửng hồng trên phương đông bởi những tia nắng đầu tiên của mặt trời vừa thức dậy. Nam tước tiểu thư Cô Út cầm chiếc làn bánh rán và đi vào rừng. Nàng mặc một chiếc áo đầm màu trắng tuyệt đẹp, điểm xuyết vài giọt lệ trong sáng của ngọc trai. Trên mái đầu tuyệt đẹp của nam tước tiểu thư là một chiếc mũ rơm Ý rất mốt, đôi tay trắng muốt được bao bọc trong đôi găng duyên dáng may từ lụa ba tit. Chân nàng xỏ đôi hài cườm, sản phẩm vô cùng tinh xảo. Dường như cả con người của nàng sáng rực lên trong những tia nắng sớm, và nàng đang bay trên đường rừng như một con bướm trắng, để lại sau mình là một dải mùi nước hoa Pháp tuyệt hảo.

Nàng mang cơm đến cho Sọ Dừa và nàng đã được chứng kiến 1 câu chuyện vô kinh ngạc như 1 gã tiều phu có thể đốn 1 cây thông ở rừng Taiga bằng 1 cây dao rựa cùn vậy :"Sọ Dừa không phải là người trần, chàng là người trời - một chàng trai khôi ngô, tuấn tú, tuổi chừng mười sáu, mười bảy." Nàng nữ nam tước tiểu thư xinh đẹp ấy thấy chàng nằm trên một cái võng đào mắc giữa hai cành cây, miệng thổi sáo, tiếng sáo khi bổng khi trầm, lúc khoan, lúc nhặt, làm cho trái tim non trẻ của 1 thiếu nữ mới dậy thì run rẩy. Nàng yêu chàng trai ấy mất rồi.

Văn của:Vũ Trọng Phụng

Một hôm,một chuyện động trời xảy ra,như là tiếng súng ì ạch của mấy thằng tây lai nhì nhằng giương oai. Sọ Dừa đòi mẹ đi hỏi một trong ba người con gái phú ông cho mình. Bà mẹ đang buồn phiền cũng ngạc nhiên, phì cười. Cười như chưa bao giờ được cười: "Nỡm ạ !Rõ là đồ phải gió Mày thì có ma nó lấy! Mình mẩy chân tay chẳng có mà lại đòi lấy vợ."

Nhưng Sọ Dừa thiết tha, nằn nì, thúc giục, kể cả bỏ ăn đoạn tuyệt thực. Và có lúc bà chợt nghĩ loáng thoáng trong đầu. Bà lão đã nhắm nghiền mắt lại để mơ màng đến cái lúc bà mặc đồ hỉ sự , lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc vừa cười tít. Hoặc là có thể là hôm đấy bà sẽ mặc bộ y phục Ngây thơ – cái áo dài voan mỏng, trong cócoóc-sê , trông như hở cả nách và nửa vú – nhưng mà viền đen, và đội một cái mũ mấn xinh xinh. Và lắng nghe tiếng người ta chỉ trỏ xì xào
"Úi kìa, con giai nhớn đã lấy vợ rồi kìa." Và chắc mẩmcả mười rằng ai cũng phải ngợi khen một cái đám cưới như thế, một cái gậy như thế...

Nghĩ đến vậy bà bật cười khoái chí. Thế là kiếm một buồng cau đến nói với phú ông.

Văn của:H.Balzac

Bà đến gần ngôi nhà Phú ông và gõ vào cánh cửa. Cánh cửa này được một người thợ vô danh nào đó làm vào khoảng giữa thế kỷ 17. Người thợ đã làm nó từ gỗ sồi Canada rất mốt vào thời đó, tạo cho miếng gỗ một kiểu dáng cổ điển và treo nó lên những bản lề sắt. Có lẽ hồi xưa thì những bản lề này cũng tốt lắm đấy, nhưng bây giờ thì kêu cót két kinh khủng. Trên cánh cửa không hề có hoa văn nào cả, chỉ có ở góc phải phía dưới vẫn còn nhìn thấy một vết xước nhỏ. Theo truyền thuyết trong vùng thì đó là vết xước do cựa giày của Nguyễn Văn Tèo – tình nhân của Thị Hến và anh em họ hàng về phía ngoại của bà của ông của Sọ Dừa. Ngoài điều đó ra thì đó là một cánh cửa hết sức bình thường, và vì thế chúng ta sẽ không cần thiết phải xem xét cánh cửa ấy kỹ lưỡng hơn.

Biết được cái tin bà đi hỏi vợ thì lão phú ông chỉ cưởi khẩy, cái nhếch mép của 1 thằng vô lại vừa thắng được quả đậm ở 1 nhà thổ Paris; lão nhẹ nhàng ô trọc lên giọng với bà cụ: "Mụ bảo nó về sắm đủ lễ vật thì ta sẽ gả cho một đứa: một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Lại phải dựng một căn nhà ngói năm gian, câu đầu bằng bạc, xà ngang bằng đồng."

Văn của:LTV(abcxyz)

Lão nhà giàu thì đắc ý cho là mình thách như thế thì không đời nào nhà Sọ Dừa lo được. Nghĩ đoạn lão cười nhạt rũ áo ra đi. Vừa đi vừa sướng chết phát run lên đước khi hạ nhục được con mụ oánh mình bao năm về trước.
Còn bà lão thì lo lắng đến phát cuồng điên, ko còn kiểm soát được thần kinhcủa bản thân. Mồ hôi thi nhau nhỏ giọt trên cái vầng trán nhăn nheo như 1 con đồi mồi sắp bị người ta lột mai vậy. Trái lại chàng Sọ Dừa lịch lãm của chúng ta chỉ thản nhiên,ngước đôi mắt to đẹp như 2 con ốc bơ vàng của mình lên nhìn bầu trời đêm và bâng quơ 1 câu nói như 1 cậu ấm rút ví ra mua 1 cái quần versace vậy: "Mẹ lăn tăn gì đâu. Cứ nói với thằng cha ấy mọi chuyên đơn giản như đan rổ vậy.Con búng tay cái là xong."
Chối từ ư? Có thể được chăng khi mà 1 tiếng nói đã buông dây thì tứ mã nan truy. Như đã ghi vào văn bản đóng dấu cái cụp thì bố thằng tây nào mà chạy thoát được.Dù gìcon người ta cũng có cái tín của mình chứ. Không tìm ra được cái cớ, lão phú ông phải gọi ba cô con gái lên hỏi xem có ai ưng thuận làm vợ Sọ Dừa không?

-Người chị cả nghe xong ,đứng bẻ tay kêu răng rắc và bĩu môi. Ôi có thể cái môi này có chút gì đó màu mè lẫn lộn giữa cái mầu thâm quầng của cháo lòng và mầu môi của mấy em sinh viên BK vậy.Trông nó mới hãi làm sao. Sau đó lạnh lùng như 1 con thạch sùng mới dậy thì nhưng vẫn õng à õng ẹo: "Mụ có thàn kinh ko mụ già! Nhìn tôi 1 phong cách trẻ -1phong cách style thế này mà đi thik cái thằng người nhìn như mới miss lô ý á.Nằm mơ đi nhá!"

Người con thứ hai thì trả lời lấp lửng. Số là cô ta cũng nghe đồn về sự quái dị của anh Sọ Dừa song mà đang đòi ông già mua cho cái xe trâu có gắn rèm vàng để đi dạo mà chưa được. Thế nên mới tìm các khủng bố tinh thần ông bố. Tuyên bố xanh rờn 1 câu y như là 1 câu nói của vài đứa con gái sv mấy trường kĩ thuật lúc nhàn cư vi bất thiện, nói chuyện về dăm bẩy cái định lý của 1 thằng cha tóc hoa râm song vẫn muốn thích gái măng ý. Ả lấp la lấp lửng: "Lấy chồng à !Thích quá cơ mà con cũng ko biết, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy."
Điều đó khiến lão phú ông cũng hơi lo.Mồ hôi đã thánh thót y sì đúc 1 tay chơi điện tử mạt hạng trong lúc liên đấu mà hết máu vậy: "May mà mình còn quyết định được. Để lát nữa mua xe trâu cho nó là xong."

Còn cô con út ư ! Trong tâm hồn non trẻ của 1 cô gái mà đối với cô: Mong ước được lấy chồng là cả 1 khát khao, đam mê đến cháy bỏng kể từ khi cô thấy chàng Sọ Dừa đẹp trai như Tom Cuirse đang biểu diễn nghệ thuật. Cô khẽ chớp chớp đôi mắt đen láy dịu dàng của mình và mặt bắt đầu ửng đỏ lên như tiết gà, khẽ khàng ấp úng như 1 cô em sinh viên mới bỏ người yêu thứ 6 để di chơi lần đầu với người yêu thứ 7 vậy.
"Con bằng lòng lấy anh Sọ Dừa ạ! "

Phú ông đờ mặt ra.Không tin nổi vào tai mình nữa

Phần 2


Văn của S.Freud

Bà lão bị ám ảnh về cái sự việc sáng hôm sau phải đem sính lễ đến cho Phú ông. Có lẽ điều này là do ý muốn kiếm vợ cho con gây ra, để bù lại tổn thất đạo đức mà trước đó bà đã vô tình gây ra cho con trai.

Sính lễ, vàng,bạc: tập hợp những thứ quí giá, một biểu hiện Phallus và hoàn toàn tự nhiên của 1 bà nhà quê nghèo khổ. Không có thứ nào cả. Trong trường hợp này thì nó không phải là gì khác hơn khía cạnh chưa biết của bà lão, những tưởng tượng tình dục bị chèn ép của cậu con trai đang tràn ra ngoài. Đau buốt và nhức nhối!
Như vậy, cuộc đối thoại của bà và phú ông chỉ có trong trí tưởng tượng đang lên cơn sốt của Phú ông, và chính phú ông là người đã nhạo báng bà dưới áp lực những mong muốn chính bà còn chưa biết rõ. Cuối cùng, sau cuộc đấu tranh nội tâm căng thẳng và dạng sơ khai của phân tâm học – hãy nhớ đến câu hỏi tại sao mình muốn cưới vợ cho con trai và ...vv Bà, chính bà đã chiến thắng. Chỉ có sự can thiệp của các nhà phân tâm học đầy kinh nghiệm – hình ảnh của những chuỵên kì lạ về thế giới tâm linh – mới có thể đưa được bản chất của bà lão ra ánh sáng.

Văn của M .Gorki

Sáng hôm sau đến hạn nạp lễ vật mà tối hôm trước đó, bà mẹ chân thành vẫn chưa thấy gì ngoài túp lều tranh nho nhỏ ánh leo lét 1 ánh đèn dầu tù mù ở góc vườn. Còn Sọ Dừa lại vẫn giữ vững 1 niềm tin mà chỉ có anh mới biết. Nhẹ nhàng bảo bà cứ yên tâm, rồi đâu sẽ vào đấy.
Bà cả đêm trằn trọc ko thể hiểu được chuyện gì xảy ra. Ếch đêm nay ko còn kêu da diết như đêm hôm trước mà chỉ có tiếng thở dài xót xa não nuột của bà mẹ tội nghiệp mà chỉ suốt đời thiết tha một nỗi quan hoài về cậu con trai duy nhất.
Ôi !Tấm lòng của 1 người mẹ. Trên đời này ko gì cao cả và đẹp bằng đức hi sinh âm thầm của những người phụ nữ cho con trai mình.

Nhưng .., sáng sớm hôm sau, khi bà mẹ ấy tỉnh dậy thì thấy mình đang lạc bước vào một cõi mộng. Bà cứ tưởng mình là vợ của Sa Hoàng khi mà đang nằm trên giường có đủ chăn hoa, nệm gấm; chiếc lều tranh đã biến đi đâu mất và thay vào đó là một tòa cung điện chóp nhọn hoắt kiêu kì, cửa bức bàn, cột, xà đều trạm trổ, câu đầu bằng bạc, xà ngang bằng đồng. Lò lửa bập bùng ánh lên những tiếng reo vui ngỡ ngàng. Bà nằm mơ ư? Nhưng tại sao chân thực thế kia có điều làm cho bà tin là vẫn thấy Sọ Dừa lăn đi lăn lại trong nhà để sai bảo những người giúp việc.
Anh vừa gọi một tiếng, tức thì mấy chục người hầu hạ, cả nam lẫn nữ quần áo lộng lẫy đủ mầu sắc, từ nhà dưới chạy lên răm rắp làm theo lời sai bảo của Sọ Dừa.
Bà bàng hoàng song vỡ ra trong tiếng sung sướng.

Văn của C.Doyle

Chính xác tầm 7h am, khi tiếng mõ làng bing boong inh ỏi ta có thể suy luận được chuyện gì bởi tiếng rao ầm ĩ. Căn cứ vào vết cỏ và dấu chân người có thể khẳng định có ko ít hơn 50 người rầm rộ đi từ hướng Tây bắc đến nhà Phú ông.
Đám rước dâu chăng? Dĩ nhiên rồi -ko còn nghi ngờ gì nữa, xác pháo lẫn đỏ ngập tràn trên bãi cỏ xanh mượt. Tiếng trống kèn inh ỏi lẫn với tiếng lợn kêu eng éc râm ran.Và căn cứ vào logic, ko khó để khẳng đinh: Sọ Dừa đang chìm đắm trong đam cưới của riêng mình.
Xin khẳng định đó là lần đầu tiên lấy vợ của anh ấy. Anh ấy rước được Cô Út về rồi trong tiếng rít chói tai, tầm 50dB, của Phú ông và tiếng cười dè bĩu khinh miệt của 2 cô chị cao tầm 1m60 có làn da vàng khè và cái mũi tẹt ương bướng.

Xin nhấn mạnh về 1 điểm vô cùng quan trọng ở đây. Dĩ nhiên ai ai cũng bất ngờ khi mà chàng Sọ Dừa của chúng ta lại là 1 anh chàng bảnh trai. Mực thước, nước da sáng, ko co ria mép cao tầm 1m80 năng 70 kg. Anh có cái mũi rất Ănglê và cái nhìn thân thiệt như bác sĩ Oát Sơn. Hôm đó anh đã thực sự cho tất cả mọi người đi dự tiệc shock và xuất hiện với hình dạng thật

Nghe mấy tay thám tử về kể lại thì bà mẹ hôm đó đã ngất đi vì vui sướng, 2 cô chị gái cô dâu thì ngất đi vì uất ức và ghen ty.

Dĩ nhiên tối hôm đó sẽ là tân hôn. Đêm tân hôn...

Văn của Maupassant

Sọ Dừa gặp Cô Út. Chàng nhìn nàng bằng cái nhìn đặc biệt, cái nhìn của một gã Don Juan thành Paris nhìn một cô nàng điệu đà tỉnh lẻ vẫn còn cố làm ra vẻ mình còn ngây thơ trinh bạch. Nhưng chàng tin vào sự trinh bạch ấy không hơn gì nàng, và dường như đã thấy nàng bắt đầu cởi quần áo, thấy những lớp váy của nàng lần lượt rơi xuống và trên người nàng chỉ còn một chiếc váy lót, và dưới lớp váy ấy ẩn hiện những hình dáng ngọt ngào của thân thể nàng.

Văn của E Remarque

Hãy đến bên anh – Sọ Dừa nói.
Cô Út rót hai ly rượu nếp cái hoa vàng và đến ngồi trên giường của Sọ Dừa. Họ ngửi hương thơm quen thuộc của rượu nếp. Trong rượu nếp cái hoa vàng có nỗi buồn và sự mệt mỏi - nỗi buồn và sự mệt mỏi của 1 dêm tân hôn sắp tàn. Rượu như chính cuộc đời.

- Anh này, – Cô nói. – Chúng ta có thể bắt đầu bây giờ chứ. Em cá là em có thể có 1 baby sau tầm 10 tháng nữa. Chúng ta hoàn toàn có tương lai.
Sọ Dừa im lăng. Anh hoàn toàn đồng ý với nàng.

Văn của G Marques

Nhiều năm sẽ trôi qua, và khi Sọ Dừa dựa vào bức tường chờ đợi phát súng bắn vào tim, anh sẽ nhớ lại buổi chiều xa xôi ấy, khi mà Bà lão ăn cái bánh ga tô với lượng thạch tín đủ để đầu độc một bầy chuột cống. Nhưng Bà vẫn tiếp tục hành hạ cây đàn dương cầm, và hát đến tận nửa đêm, như là không có chuyện gì xảy ra.
Họ ko có cuộc sống riêng tư chỉ vì bà cụ dở hơi. Chua xót và cay đắng, hai tuần sau thì Sọ Dừa và vợ tìm cách gây nổ trong căn lều của bà cụ không chịu đựng nổi này.

Họ nhìn ngọn lửa xanh bò theo dây dẫn đến khối thuốc nổ, căng thẳng đến thót tim. Cả hai bịt tai lại, nhưng thật là uổng công, vì không có tiếng nổ nào cả. Khi mà Cô Út đủ can đảm đi vào trong lều, hy vọng thấy xác của Bà, thì nàng thấy trong lều vẫn ngập tràn sự sống: Bà mặc một chiếc áo rách và bộ tóc giả cháy dở chạy thoăn thoắt trong lều và dùng cái chăn để dập lửa.

Nhưng 3 ngày sau đó, cuối cùng sự bền bỉ của họ đã được đền đáp nhưng căn bản tất cả là may mắn. Bà lão đột ngột ra đi chỉ vì hóc 1 cái xương gà. Cũng vì đó mà năm sau,1 năm nắng như cháy rừng, cây cỏ héo khô vì nước, Sọ Dừa đã đậu Trạng Nguyên và được vua ban chiếu đi sứ sang ChungCheng.

Văn của Trần Thanh Vân

"Hiền thê ư! Đôi ta ko còn nhiều thời gian bên nhau nữa. Nàng hãy ghi nhớ kĩ lời ta dặn dò trước khi quay đi thám thính xa xứ. Ở đây có vai`bảo vật mà được sư phụ ta chân truyền .Thanh tiểu đao này được làm bằng vàng cẩn ngọc sắc bén vô cùng có thể đoạn thạch phân kim. Còn đây là 2 quả trứng giống Thiên cầm chi biến có thể nở ra 2 con gà con. Cuối cùng là cái bùi nhùi lửa, đây là vật trấn sơn chi bảo của Phích Lịch Đường mà ta đánh cắp được năm ngoái. Nàng hãy giữ gìn cẩn thận. Hãy ghi nhớ kĩ lời ta: "Vật còn người còn,vật mất người mất.

Giang hồ hiểm ác,lòng người đa đoan lắm.Hãy giữ ngọc gìn vàng ko nên tin người. Ta nhận thấy sát khí ẩn hiện lên trong mắt của Nhị sư tỷ và tam sư tỷ đó. Thôi bảo trọng ta lên đường đây."

Nói xong, Sọ Dừa đại hiệp sử dụng khinh công tuyệt đỉnh vang danh võ lâm là Thần hành bách biến lao vụt đi. Chỉ vài cái nhấp nhô chàng đã mất tăm mất tích.

(Phần cuối)

Cái nhìn của SV ĐH Ngoại Thương:


Một đêm trăng leo lét, ánh sáng chập chờn khi tỏ khi mờ như những biến động trên thị trường phố Wall, hai cô chị dâu của Thương nhân Sọ Dừa nằm dài ngước mắt nhìn bầu trời sao xa xăm.

Đến giờ 2 cô ả chắc cũng chưa thể hiểu nổi được thực trạng về vấn nạn yêu đương tại một làng quê Việt Nam lại nhức nhối và cam go đến thế. Dĩ nhiên nó hoàn toàn ko bị cuốn theo dòng chảy của thị trường thời mở cửa. Tại sao một phụ nữ ko biết "I love u" tiếng Việt nghĩa là gì như cô Út lại kiếm được một tấm chồng ngon lành thế? Thậm chí cô Út còn không có kinh nghiệm trong lĩnh vực lấy chồng? Hai ả chỉ biết thắc mắc mà ko chịu hiểu một sự thật hiển nhiên là: Cô Út có tầm nhìn xa trông rộng, óc chiến lược về lĩnh vực kinh doanh pro. Hai ả ko dám chấp nhận mạo hiểm đầu tư vào một thương vụ yêu - mà luôn cho nó có xác suất rủi ro lớn, nhưng ko biết rằng với thương vụ đó ngay 2 ả đã sẵn có vốn ban đầu, lỡ thua thiệt có thể tái đầu tư.
Và y như là khả năng nhanh nhạy trên thị trường cổ phiếu, điều quan trọng nhất là 2 ả ko có được thông tin mật: Sự thật thì anh Sọ Dừa rất đẹp zai - một loại đẹp zai điển hình và đặc sắc của những doanh nhân Tây Âu ở Việt nam- chứ ko phải là một Sọ Dừa nhìn kinh dị như cái mã bề ngoài mà 2 cô ả biết. Sẽ ko có gì ngạc nhiên khi may mắn đến với cô Út. Cô đã thắng lớn ngay thương vụ lấy chồng đầu tiên. Có thể cô không biết các phương án liên kết liên doanh với nước ngoài là gì, cô cũng cóc cần biết tiếng Anh hay tiếng Lào nhưng căn bản cô có thể phát âm tên chồng mình rành mạch, rõ ràng.

Vậy là quá đủ để chắp cánh một thương hiệu "Vợ Sọ Dừa".

Cái nhìn của SV ĐH Quản lý kinh doanh:

Ý nghĩ được trở thành vợ một công tử hào hoa như Sọ Dừa mới hấp dẫn 2 cô chị làm sao. Này nhé: chồng là một quan trạng lịch lãm và quyền uy, còn bản thân 2 cô sẽ là một nhất phẩm phu nhân được trọng vọng,tên tuổi và địa vị sẽ nổi như cồn ở khắp cả cái làng này. Lúc đó sẽ tha hồ được ăn chơi, mặc sức mà tiêu xài phá phách.
Và rồi, khi nghĩ lại hiện tại, 2 cô thở dài não nuột và chua xót -một kiểu chua xót vì kém miếng khó chịu của những nữ dân chơi chính hiệu. Đến bây giờ hai cô thấy việc cưỡi xe trâu che bằng lá sen của phú ông đi shopping là quá quê mùa và kệch cỡm. Có lẽ 2 cô thấy ngượng mỗi khi vô tình nhìn Madam Út đi làm đầu bằng xe ngựa có lọng vàng, lại có hẳn tài xế riêng. Dù gì thì rất rõ ràng, trước đến nay ở cái làng này, nhắc đến biểu tượng con gái sành điệu người ta nghĩ ngay đến 2 cô con gái đầu nhà Phú ông, cô Út đã là cái quái gì đâu.
Thế có điên cái bò liên tiên fiên không chứ!

Cô Cả nhớ lại cái lần đến chơi nhà Madam Út mà cay cú. Lần ấy cô sang tận Campuchia sắm một bộ trang phục sành điệu và thời thượng. Chiếc áo dệt bằng thổ cẩm theo kiểu rách nửa ngực, chiếc quần có tất cả 9 đường xẻ tà, ko những thế mà nó lại được điểm xuyết bằng 28 lỗ rách lòi cả làn da trắng phau như phấn. Đã thế cô còn dành gần nửa ngày làm kiểu đầu Lông Cừu Úc Mùa Mưa, đi đôi xăng đan có vết rách rất độc theo đúng trào lưu của những tiểu thư quí tộc. Ấy vậy mà khi đến chưa kịp dằn mặt cô em thì đã thấy Osin nhà ấy diện bộ trang phục tương tự. Lần đó cô về nhà hậm hực, ốm mất 3 ngày liền với nỗi căm thù vô bờ bến.

Còn cô Hai thì sao? Có lẽ cô cả căm thù Madam Út một thì cô Hai phải thù một rưỡi. Ấy vậy là cớ làm sao?
Cô Hai mất hơn 1 tuần gào khóc mà cũng chẳng thể hiểu nổi nguyên nhân. Một chiếc mũi cao phong cách Ăng lê, chiếc gò má hóp hình xuyến, 2 làn môi uốn éo như Song Hy Kyo trong trái tim mùa thu, tất cả đều được một lang băm chỉnh hình bậc thầy chính tay dao kéo. Tất cả chừng đó mà ko thể so được với nét đẹp của cô Út hay sao? Chàng em rể Sọ Dừa thậm chí chẳng thèm nhìn cô bằng một nửa con mắt, tất nhiên chàng cũng chẳng thèm để ý môi cô thâm kiểu Hàn Quốc hay là dùng loại phấn hồng của một hãng mỹ phẩm Campuchia danh tiếng.

Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài,ắt hẳn ko một ai trong làng đoán được tâm địa độc ác của 2 cô. Một kế hoạch dã man đã được vạch ra nhằm loại bỏ cái gai trong mắt.

Cái nhìn của SV Phân viện báo chí và tuyên truyền:

Ngày ../tháng../năm ... Hàng loạt tờ báo có tên tuổi đồng loạt giật hàng Tít lớn:

CÔ ÚT-VỢ TRẠNG NGUYÊN SỌ DỪA ĐÃ BỊ MẤT TÍCH !!!

Cái tin tức này đã làm chấn động cả làng quê thanh bình và yên ắng, nó đã làm dấy lên một phong trào buôn dưa lê kinh thiên động địa mà dễ chừng phải hàng chục năm mới có một vụ việc làm dân tình xôn xao bàn tán thế này. Tiếng mõ Chiềng làng chiềng chạ vang lên khắp mọi nẻo, từ đầu thôn lên đến cuối phố, vấn đề nổi cộm lúc này ko chỉ đơn thuần là việc cô Út mất tích, mà còn căn bản cô Út đã mất tích ngay sau khi quan trạng đi sứ sang Chungcheng ba ngày.

Nhiều giả thiết được nhiều người đặt ra. Phải chăng là cô Út đã ko chịu được cảnh phòng không bóng chiếc mà trốn theo một tay tình nhân,rồi bị nó lừa bán sang Đài Loan. Hay chỉ đơn giản cô đã âm thầm bí mật lén lút sang Chungcheng vì quá nhớ quan Trạng. Cũng có nhiều người cho rằng có lẽ cô Út bị ai đó hãm hại vì ghen ghét với cuộc sống hạnh phúc của cô. Giả thiết này được nhiều người hưởng ứng nhất bởi người ta tin vào bản tính thiện lương và đứng đắn của phu nhân quan Trạng Sọ Dừa.

Theo một nguồn đáng tin cậy cho biết: Hai cô chị đến chơi nhà cô Út vào một sáng mùa hè ảm đạm, trời không một gợn mây và không khí ngột ngạt đến vô cùng. Sau đó, có người thấy 3 cô con gái Phú ông cùng có mặt trên một chiếc thuyền cùng ngày, cuối cùng chỉ thấy 2 cô chị trở về mà ko thấy Madam Út.
Phải chăng vì những ý nghĩ điên cuồng vì ghen ghét, những lần ăn kiêng và những đêm dài nằm vò võ một mình đã làm 2 cô chị ko thể chịu đựng được nữa. Nếu suy nghĩ theo chiều hướng đó thì có lẽ cách duy nhất dể chấm dứt tình trạng này là phải có được anh Sọ Dừa càng sớm càng tốt.
Song đây chỉ là phỏng đoán bước đầu, ít người dám khẳng định là người ta có thể nhẫn tâm chà đạp lên tình ruột rà máu mủ chỉ vì ghen ăn tức ở với cô em gái. Mọi việc vẫn đang còn nằm trong vòng bí ẩn, các cơ quan chức năng ko dám hàm hồ kết luận một điều gì.

Thế cho nên, mặc dù ko có chứng cứ ngoại phạm song vì kết cục ko có bằng chứng nào rõ ràng nên ko thể kết tội 2 cô chị được. Có vẻ như 2 cô chị cũng bàng hoàng, sau đó khóc hết cả nước mắt vì sự mất tích bí ẩn của cô em. Theo lời khai sơ bộ ban đầu thì họ về trước, còn cô Út có ở lại trên thuyền để ngắm cảnh hoàng hôn trên mặt biển. Sau đó thì không thấy xuất hiện nữa.

Cho đến lúc này, sự mất tích của cô Út vẫn rất mơ hồ và khó hiểu. Song đây là vấn đề được dư luận đề cập nhiều nhất. Chính vì điều này mà một thời gian dài, rất nhiều người dân tình nguyện đi học chữ để cập nhật thông tin. Phải chăng lại là một trào lưu văn hoá bước đầu thành hình ở một vùng quê nông thôn.

Cái nhìn của SV ĐH Khoa học xã hội và nhân văn:

Mặt biển trải dài vô tận một màu xanh lam, những gợn sóng nhấp nhô như những nếp gấp uốn luợn nhịp nhàng trên một tấm vải khổng lồ. Ở phía xa xa, những cánh buồm đỏ thắm lúc ẩn lúc hiện sống động và chân thực, lẫn vào đó là những dải núi huyền ảo mờ xa và những rán mây muôn hình vạn trạng hoà vào tạo thành một bức tranh mê hoặc lòng người. Cô Út reo lên sung sướng:

-Hai chị nhìn kìa. Mặt biển mới đẹp làm sao!

Nói đoạn cô chạy lại mũi thuyền giang 2 bàn tay mỉnh ra đón gió. Một dáng đứng rất lãng mạn mà có lẽ đây là niềm cảm hứng cho đạo diễn James Cameron sáng tạo ra nét ấn tượng nhất trong bộ phim Titanic. Mắt cô Út mơ màng, đôi môi xinh đẹp khẽ mỉm cười và để mặc cho làn gió biển khẽ vuốt ve mái tóc, gương mặt mình. Cô mặc sức hoà lòng mình với thiên nhiên mà ko để ý 2 cô chị đã nhẹ nhàng đứng sau lưng mình tự khi nào. Cô làm sao biết được sau lưng mình là cả một hiểm hoạ khôn cùng, chỉ trong tích tắc sau 2 cái nhếch mép nham hiểm của 2 con quái vật đội lốt người ấy, họ đã đang tâm đẩy em gái ruột của mình xuống biển.

Một tiếng "Ùm" vang lên làm xao động vẻ yên bình của mặt biển. Những vết bọt trắng xoá xuất hiện liên tục sau những cái quơ tay mạnh mẽ của cô Út. Một thoáng quá bất ngờ, cô nói trong hơi thở gấp gáp ko ra hơi đầy hoảng loạn:

-Hai chị làm gì thế này. Mau quăng cho em một cái phao nào....

Hai cô chị pha lên cười trước tình cảnh đấy:

-Đến giờ mà cũng ko biết hay sao. Quăng phao làm gì, bọn tao giết mày để cướp anh Sọ Dừa đấy con ngốc ạ!

Nói xong cười lên đắc chí.
Cô Út chới với, rồi chợt hiểu ra được âm mưu hèn hạ của 2 bà chị ruột. Cô cố gắng trấn tĩnh, đấu tranh với định mệnh để tìm cho mình một cơ hội sống. Bước đầu do bất thình lình và hốt hoảng nên cô uống một vài ngụm nước, sau đó thì tay và chân của cô vung lên nhịp nhàng, cô như một nàng tiên cá đang bơi trên mặt biển theo từng cơn sóng nhấp nhô.

-Bọn mày ko giết được tao đâu! Tao biết bơi,tao biết bơi ...

Hai cô chị thoáng chút lo lắng, sau đó dường như nhận ra điều gì, ôm bụng cười ngặt nghẽo:

-Mày đừng có chờ một cái thuyền nào nó đến cứu. Ngoảnh đầu lại đằng sau mày kìa!

Nói đoạn 2 cô chị cầm mái chèo rán hết sức chèo vào bờ. Còn cô Út thì sao? Cô ngạc nhiên quay đầu lại và kinh hoàng: phía xa xa thấp thoáng nổi lên một chiếc vây to lớn trên mặt biển.
Hình ảnh đó mới đáng sợ làm sao! Cô Út ko còn đủ can đảm để hình dung ra điều gì sẽ xảy ra sau đó. Tay chân cô đập loạn xạ, sau đó dường như bất lực thở dài, cô cho tay vào túi áo nắm chặt những kỉ vật mà chồng cô dặn phải luôn luôn mang theo bên người. Cô ko còn thời gian để ân hận vì ko nghe lời chồng nữa rồi. Cô nhắm mắt chờ đợi kết cục xảy ra với mình.
Trong tâm khảm vẫn luôn mong chờ vào một phép mầu.

Cái nhìn của SV ĐH Bách Khoa:

Một con cá kình có chiều dài cơ thể phải đến 8m chuẩn đang chạy loăng quăng trên biển để đi kiếm mồi. Hôm nay dường như là một ngày may mắn đối với nó. Quả là một bất ngờ thú vị vì rất có thể lần này nó sẽ được đổi món-chén thịt người thay vì thịt cá như hàng ngày. Một kiểu ẩm thực độc đáo và tao nhã. Ít nhất theo thống kê sơ bộ của khoa Công nghệ thực phẩm thì thịt người có hàm lượng đạm cao gấp 3 lần thịt các loại cá thông thường. Đó còn chưa kể đến các nguyên tố vi lượng mà cá kình sẽ được bổ sung sau khi xơi cô Út dưới mọi hình thức.

Con cá kình phát cuồng lên vì sung sướng. Nó há hàm răng lởm chởm của mình - xin nhắc là đây là hàm cá kình chứ ko phải là một hàm số nào đâu đấy nhé- những mẩu trắng bén nhọn nằm lung tung,ko dc sắp xếp theo một quĩ đạo nào hết. Khoảng cách giữa nó và cô Út ngày càng thu hẹp. Ban đầu chỉ là 100m, nếu ta chọn một hệ qui chiếu mà cô Út nằm yên là gốc toạ độ, phương là đường thẳng nối giữa cô và con cá Kình và chiều dương là chiều con cá lao đến săn mồi, ta tính được con cá kình háu đói lao như tên bắn với vận tốc ban đầu là 20m/s, gia tốc của nó tạo ra sau khi trừ đi ma sát của môi trường là 2m/(s^2).
Như vậy ko biết sau bao lâu thì con cá lao lại tiếp xúc được với cô Út?

Nhưng đây cũng ko phải là vấn đề ta quan tâm. Căn bản đây cũng là một câu hỏi mang nặng tính lý thuyết và thiếu thực tế, bởi vì con cá kình khi tiến sát cô Út nó chợt rất bình tĩnh ko nuốt chửng ngay mà trái lại dùng ánh mắt thăm dò. Bằng một cái nhìn rất mang tính chuyên nghiệp, nó xác định được cô Út nặng tầm 50 kg, rồi nó bắt đầu phân vân giữa các phương án đánh chén. Nếu nó chọn cách nuốt chửng thì chỉ tốn 5calo và mất 2s tuy nhiên sẽ ko cảm nhận được mùi vị. Song nếu nó thưởng thức bằng cách cắn xé ra làm vài mảnh khác nhau thì nó sẽ tốn gấp 19.5 lần lượng calo so với cách nuốt chửng, thời gian tiêu tốn cho hoạt động này mất hơn 5 phút, nhưng lại cảm nhận được hương vị đậm đà của bữa chiều. Nó băn khoăn suy nghĩ và cân nhắc lắm. Sau cuối cùng, cũng là cái may cho cô Út và bất hạnh cho con cá kình tội nghiệp: nó đã nuốt chửng cô Út vào cái bụng to uềnh oàng mà dung tích dạ dày dễ phải đến 20mét khối.

Cái nhìn của SV Học viện hành chính quốc gia:

Cô Út đang nhắm mắt bất thình lình thấy một cái vụt, bằng kinh nghiệm nhiều năm trong công tác lãnh đạo cô ý thức được điều gì đã xảy ra. Đặt cô ở cương vị con cá kình, với tác phong của động vật hoang dã cô Út đã đoán được là cô đã bị nó nuốt vào bụng. Điều này đã chắc chắn đến 100% khi mà cô đầu sắp ngộp thở, xung quanh tối mù đen thui.
Xem nào, kết hợp với hệ thống tư tưởng chủ nghĩa người bị nuốt sống, cộng với thực tiễn về một ý thức hệ của bản năng sinh tồn cô tự nhủ: phải thật bình tĩnh dù thời gian ko còn nhiều.
Và rồi nhớ ra được điều gì, cô mừng húm lấy con dao luôn giắt bên mình dùng hết sức bình sinh đâm vào dạ dày con cá kình. Một tiếng quẫy nước mạnh mẽ, con cá kình đang giãy chết, xác nó phút chốc nổi lên trên mặt biển như một cái phao thịt khổng lồ.

Cuối cùng phương hướng phát triển cho cái kế hoạch chui ra từ bụng cá của cô Út bước đầu đã phát huy được tác dụng. Điều quan trọng trước mắt bây giờ là phải nghiên cứu lý luận, tổng kết thực tiễn,phục vụ sự lãnh đạo của bộ não mà tác nhân đứng ra thực hiện phải là con dao và đôi bàn tay. Cô Út dùng con dao sắc bén vô cùng ấy khoét một lỗ to trên bụng cá và chui ra hít thở khí trời.
Chỉ chậm chút xíu cô sẽ ngạt thở mà chết!

Cuối cùng như mọi người thấy đấy. Bằng một nghị lực phi thường, một ý thức đấu tranh vì mạng sống bản thân chứ ko hẳn nhất thiết là vì tiến bộ xã hội, dưới sự chỉ đạo sáng suốt của bộ não, con dao quí báu của cô Út đã phát huy được sự ích lợi kì diệu .Đúng như lời tiên đoán thần thánh của nhà tư tưởng vĩ đại Sọ Dừa: con dao đã hoàn thành đúng sứ mạng lịch sử của nó.

Cái nhìn của SV ĐH Kiến trúc và Xây Dựng:

Nữ kiến trúc sư Út ngoi lên trên, cô lặng người ngắm mặt biển xanh, sau đó nhìn khoang bụng con cá kình và trầm tư suy nghĩ. Phương án duy nhất để cho cô Út tìm kiếm một hi vọng sống là phải biến cái xác con cá kình khổng lồ này thành một căn cứ hay một ngôi nhà tạm bợ để cô có thể sống qua ngày,chờ đợi một cái thuyền hay một hòn đảo. Cả thân hình con cá như một chiếc phao hữu cơ vĩ đại trôi nổi trên mặt biển. Có lẽ hiện giờ nó sẽ là nơi đặt nền móng cho công trình kiến trúc vĩ đại mà cô Út sắp cho triển khai.

Từ quan sát bằng cái nhìn trừu tượng, sau đó bằng tư duy trực quan cô dùng gang tay để đo đạc chiều dài con cá. Cô ước đoán con cá phải dài đến 50 gang tay tương đương với hơn 8m chiều dài, còn chiều rộng lớn nhất phải đến hơn 15 gang tay, bề hẹp nhất là ở chóp đuôi với ước đoán tầm 2/3 gang .Cô trầm tư suy nghĩ,bao nhiêu bản vẽ thiết kế bước đầu đã được hình thành. Giá như vừa nãy cô chịu khó tỉ mỉ hơn ở những vết dao khoét bụng con cá, thì có lẽ vết khoét sẽ độc đáo và ấn tượng hơn rất nhiều. Và hẳn ko có gì khó để cô biến nó thành một cái giếng trời kiểu Pháp rất mốt.
Không sao cả, đã thế cô sẽ biến nó thành một lỗ thông khí lớn giữa khoang bụng con cá và môi trường bên ngoài theo kiến trúc hiện đại.

Xét về kết cấu chịu lực và sức bền cơ học, xét thêm cả các yếu tố tự nhiên của môi trường biển tác động, cô không cần phải tính đến độ mài mòn của nước biển lên nền móng mà điều cô lưu tâm đó chính là tuổi thọ của nguyên vật liệu. Cô thầm ước đoán ko đến 10 ngày có lẽ xác con cá này sẽ hết hạn sử dụng mất. Phải bắt tay vào kế hoạch ngay thôi.

Nghĩ là làm, cô Út bắt đầu dùng con dao- công cụ thi công duy nhất cô có thể huy động, dùng nguồn nhân lực cũng duy nhất đó chính là cô- cắt bỏ và quăng ra ngoài mặt biển bộ phận nội tạng của con cá kình trừ lá gan và quả tim. Sau đâu đấy cô cẩn thận biến khoang bụng con cá thành một phòng khách hình ô van thời thượng mặc dù ko hề có trang trí nội thất bên trong. Phần bụng cá nổi lên trên cô dùng dao đẽo gọt nó thành một dạng kết cấu mái vòm điển hình kiểu kiến trúc La mã cổ. Xung quanh 2 bên căn hộ nhỏ xíu ấy là những dẻ xương sườn con cá được cô cách tân thành những cột trụ màu trắng vững chãi chống đỡ toàn bộ căn hộ mini.

Đáng tiếc thật, căn hộ rất kiểu cách song không có nhà bếp và công trình phụ. Nghĩ đến 2 chữ WC cô bắt đầu rùng mình,may sao phía xa xa đã xuất hiện một hòn đảo.

Cái nhìn của SV ĐH Kinh tế quốc dân :

Xác con cá kình trôi dạt vào một hòn đảo hoang vắng, không một bóng người. Cái ý nghĩ không được tự do thông thương với bên ngoài làm cô Út bật khóc.Tiếc của làm sao khi trong tay cô là cả một gia tài khổng lồ mà nếu đem qui đổi ngang giá cô sẽ đút túi được hơn 600 triệu vnd. Cô nức nở, cá lá gan cá kình quí báu mà giá trên thị trường ko dưới 150 triệu,quả tim tươi rói to sụ này mà mang ra chợ thì ko biết bao nhiu tay chủ quán Cháo tim cật sẽ tranh nhau mà mua, rồi thịt cá kình tươi nguyên chất này đủ để làm ra được 3000 suất sushi Nhật đắt đỏ. Song tất cả sẽ ko thấm vào đâu so với bộ vi cá,một bộ vi cá sẽ đủ giúp cho cô ăn chơi nhảy múa hát ca suốt 5 năm trời.

Thôi rồi, cái ước mơ làm giàu phát triển kinh tế của cô đã hoàn toàn dập tắt. Chẳng mấy chốc mà những hàng hoá khan hiếm này sẽ mất giá liên tục với tốc độ chóng mặt và lúc đó từ một triệu phú ngấp nghé tỷ phú cô sẽ thành một người tay trắng. Than ôi -có cung mà ko có cầu thì mới nguy hiểm và chán nản làm sao. heo đà biến động của thị trường thời gian hiện giờ, chắc ko quá mười ngày nữa tất cả trong tay cô sẽ hết hạn sử dụng. Ôi thôi- phải làm gì bây giờ. Cô chua xót vì tiếc của, sau cuối cùng đã vạch ra cho mình một chiến lược kinh tế khả dĩ nhất để đối mặt với cơn khủng hoảng về vấn nạn thực phẩm trên thị trường. Cô đành phải chuyển qua đầu cơ một loại thực phẩm mới vì ko thể chịu để mớ hàng hoá ứ đọng nhưng giá trị này ngày một mất giá và một lúc nào đấy sẽ trở thành vô giá trị .

Và rồi sau một hồi cân nhắc và tính toán, cô đã có một quyết định táo bạo mang đầy tính khả thi, dùng dao xẻ con cá ra làm rất nhiều phần thịt, sau đó mang phơi trên những tảng đá biến nó thành món khô cá kình, chiếc vây cô sẽ tách bỏ ra sau đó chờ thời cơ-chờ khi cô thoát ra khỏi chốn khỉ ho cò gáy này cô sẽ đem bỏ mối cho những nhà hàng Súp vi cá mập danh tiếng. Riêng qủa tim và lá gan ko biết làm gì hơn, cô đành phải biến nó thành món tim gan luộc bất truyền để tăng thêm nguồn dinh dưỡng sau một ngày mệt mỏi-một món tim gan luộc đậm đà hương vị quê hương.
Thú vị làm sao!

Cái nhìn của SV Học viện ngân hàng:

Nhà đầu tư cô Út nhìn những tài sản giá trị của mình mà nuối tiếc. Cô có tổng cộng hơn 8000 miếng khô cá. Dạ dày bé nhỏ của cô mỗi ngày chỉ cần ăn 1/3 miếng khô cá này là đủ để dinh dưỡng và calo cho mọi hoạt động trong ngày. Như vậy thì một năm cô chỉ tiêu tốn tầm 123 miếng khô cá,làm fép tính toán dĩ nhiên sẽ có 7877 miếng khô cá bỏ không chẳng để làm gì, phí của làm sao.
Điều này- chính cái điều này đã ám ảnh bộ óc năng động của cô dai dẳng. Đáng tiếc làm sao khi cô không thể làm cho hơn 8000 miếng khô cá này sinh lời ra được. Giả sử trên hoang đảo này có một ngân hàng cho gửi tín dụng khô cá dài hạn, lãi suất chắc cũng không dưới 10% một năm.Vậy bằng phép tính toán đơn giản,cô đem gửi 7800 miếng khô cá kình này vào đó với thời hạn 1 năm,sau đó cô sẽ có trong tay 780 miếng khô cá. Đó là chưa kể đến các hình thức gửi bằng ngoại hối khô cá, các hình thức tín dụng dài hạn và khuyến mại dành cho những khách hàng lớn. Với biết bao nhiêu hình thức ưu đãi biết đâu cô sẽ lại có một chuyến du lịch đâu đó với anh Sọ Dừa 1 tuần chẳng hạn.
Trời ơi ! Ước gì bây giờ có một ngân hàng ngoài quốc doanh đã được cổ phần hoá Cakhobank.

Rồi cô nhìn lại tất cả những vốn lưu động mà cô có. Tất cả những tài sản có giá trị mà cô đang sở hữu. Chẳng có lạm phát mà chỉ có tăng trưởng,cũng chẳng có những biến động bất ngờ trên thị trường khô cá đâu. Cô có một hòn đá lửa, một con dao, và 2 quả trứng gà. Nghĩ đến trứng gà làm cô mừng rơn,sự thật hiện giờ cô rất thèm ăn trứng luộc. Dĩ nhiên, căn bản bởi trứng gà luộc là một nguồn lực có giá trị rất cao về mặt chỉ số dinh dưỡng cho những người đang có băn khoăn về việc huy động và sử dụng nguồn tài chính của mình. Hỡi ôi! Cuối cùng cô đã kìm được mong muốn nhất thời của mình, 2 quả trứng-tại sao lại phải luộc nó lên nhỉ? Cô có ý nghĩ rất thông minh: mang 2 quả trứng này đi gửi tín dụng vô thời hạn ở một nơi nào đó có cỏ khô và nhiệt độ ánh sáng thik hợp-rất có thể việc đầu cơ này sẽ giúp cô có được 2 con gà.
Người ta hay nói: lãi mẹ đẻ lãi con, như thế cũng chẳng có gì là khó khăn nếu 2 quả trứng kia nở ra được một con gà mái. Như vậy gà mái đẻ ra được trứng, và trứng sẽ lại nở ra được gà ngay thôi. Quá tuyệt vời-điều này làm nhà tín dụng trứng gà cô Út sướng điên lên và bỏ ngay cái ý định ăn trứng gà- một cái ý định mà rất có thể sau này cô sẽ ôm mặt hối hận vì ko chịu gửi trứng gà có thời hạn vào một bãi cỏ khô nào đó trên đảo.

Cái nhìn của SV ĐH Sân khấu điện ảnh:

Nhân vật :

Sọ Dừa : quan Trạng nguyên đi sú từ Chungcheng về; Cô Út hu nhân quan trạng-cô gái trên hoang đảo;Trống choai: Con gà trống nở ra từ trứng; Mái Mơ :con gà mái cũng nở ra từ trứng.

Bối cảnh: Câu chuyện xảy ra trên một hoang đảo,hàng ngày có một cô gái nướng khô cá kình, bầu bạn với cô là 2 con gà.

Một sáng mùa hè trên một hòn đảo hoang vu.

Trống Choai: -Sao vậy hỡi Mái Mơ kiều diễm của lòng anh. Sao em bỗng trở nên rầu rĩ sau khi đã rộng lòng đoàn kết cùng anh mối tình vàng đá thuỷ chung? Anh thấy em thở dài, than ôi! Giữa lúc anh đương niềm hoan hỷ cao trào! Em ơi, phải chăng em tiếc vì đã làm cho anh sung sướng, phải chăng em hối hận đã quá nể tình anh tha thiết mà buộc lòng phải đính ước chuyện trăm năm. Em không nhớ đêm qua anh và em đã có những phút giây hạnh phúc nhường nào hay sao.

Mái Mơ: Không đâu Trống Choai anh ạ! Có lẽ nào em lại hối tiếc về những việc em đã làm vì anh. Em cảm thấy có một sức mạnh vô cùng êm ái lôi cuốn em làm việc đó, và em cũng chẳng còn bụng dạ nào ước mong rằng mọi việc đừng xảy ra như thế ...(bẽn lẽn). Chỉ có điều đêm qua sau khi vui vẻ với anh, em lại nhớ và xót thương cho cô chủ của chúng ta ngày ngày vẫn phải vò võ nằm dài một mình giữa đêm sương giá lạnh.

Trống Choai Cười hạnh phúc )- Mái Mơ em ơi! Em hãy yên bình vui lên nhưng đừng hỏi anh lí do vì sao. Anh đã tiên đoán được về tương lai hạnh phúc của cô Út rồi. Điều anh quan tâm hiện tại là ko biết liệu trước cái thời khắc ấy, có khi nào cơn thèm thịt gà của cô Út lại trỗi dậy mạnh mẽ như những cơn sóng bạc đầu ngoài kia chăng? Một khi món khô cá kình nướng đã trở nên chán ngán quá mức, trước khi cô chủ gặp được quan Trạng Sọ Dừa thì liệu điều kinh hoàng ấy có xảy ra mà chia rẽ đôi ta?

Mái Mơ : -Ôi! Anh đừng nhắc đến điều kinh hoàng ấy. Nếu ngày đó xảy đến, em sẽ ko tiếc thân mình nhưng em chỉ lo cho giọt máu của chúng mình thôi Trống Choai anh ơi. ( khóc ...)

Cô Út: (Đã lắng nghe hết toàn bộ câu chuyện ) -Hãy yên lòng mà bắt giun lót dạ đi hỡi 2 con gà bé nhỏ của ta ơi! Đã biết rằng chỉ hành động nấu nước sôi mới tỏ rõ con người, thì xin chúng bay ít ra hãy chờ để qua hành động mà xét đoán lòng ta, chứ đừng sợ hão lo huyền mà gán cho ta những tội vu vơ. Chúng mày đừng giết ta bằng một nỗi ngờ vực thương tổn lòng ta như dao cắt xót xa, và hãy để cho ta có đủ thời gian tỏ rõ bằng muôn nghìn bằng chứng.Ta sẽ mãi mãi ko bao giờ vặt lông chúng mày đâu dù rằng đôi khi ta rất thèm ăn thịt gà xé phay dù ko cần lá chanh hay muối ớt. Nhưng chẳng nhẽ ta nhẫn tâm đến mức đi làm thịt 2 người bạn đồng hành thân yêu nhất của ta chăng- 2 con gà đã cùng ta chia sẻ mọi đắng cay trên hoang đảo lạnh vắng mù sương này.

Hai con gà thở phào nhẹ nhõm, cô Út ngước mắt nhìn trời sao xa xăm:

Cô Út: -Sọ Dừa chàng ơi - giờ này chàng đang ở đâu giữa đêm hè cô tịch. Chàng có biết chăng được tấm lòng thiếp một nhớ mười trông bóng chàng. Những đêm buồn cô đơn giữa đảo xa buốt lạnh thiếp nhớ một vòng tay ấm, một cái hôn nóng bỏng đam mê. Những ngày dài cô quanh thiếp lại nhớ bóng hình chàng thổi sáo chăn dê thủa nào. Ôi! Không biết chàng có nhớ thiếp như thiếp nhớ chàng chăng? Hỡi Cao xanh - ko biết khi nào ta mới gặp lại được lang quân Sọ Dừa của ta đây?

Trống Choai :-Xin cô chủ đừng có lo lắng. Mọi việc tất cả đã được vận mệnh an bài, với giác quan gà đã cho con có được cái suy nghĩ sinh động là chỉ trong thời gian ngắn nữa thôi cô chủ sẽ biết đến màu hồng của hạnh phúc. Cô hãy vui vẻ, tạm thời quên đi cơn thèm thịt gà triền miên của mình và hướng đôi mắt đen huyền ảo ngắm nhìn mặt biển xanh. Hãy ngắm nhìn vẻ đẹp mơ màng của bình minh mặt biển và cả những chiếc thuyền phía xa xa. Biết đâu lại có chiếc thuyền của quan Trạng Sọ Dừa. Ôi -chủ nhân Sọ Dừa đâu phải là một người phàm trần mà là một vị thần tiên có những phép biến hoá kì ảo.

Phía xa xa có một chiếc thuyền đuôi nheo màu hồng đi về phía hoang đảo. Chiếc thuyền ngày càng tiến lại gần, dần dần hiện rõ bóng dáng một chàng trai mặc quan phục đứng ở đầu mũi thuyền.

Mái Mơ : Ôi! Thật là một nam thanh niên mới tuấn tú và dễ thương làm sao. Cô Út nhìn kìa- đấy có phải quan trạng nguyên Sọ Dừa đã đến và rước cô khỏi đảo hoang cô quạnh. Chỉ có quan trạng mới có cái nhìn ấm áp và thân thiện dường đấy. Đến ngay như con là gà cũng cảm nhận được điều đó mà

Trống Choai: -Ò ó o o o Phải thuyền quan Trạng rước cô Út về ?

Đó chính là Sọ Dừa. Khi Thuyền vừa cập bờ, chàng thanh niên nhảy thoắt xuống lao như bay đến bên cạnh cô gái. Cô gái phút chốc bàng hoàng ko tin vào mắt mình thì chàng trai đã ôm choàng lấy cô, đặt vào đôi môi đỏ hồng ấy một nụ hôn nồng cháy.

Cái nhìn của SV Học viện an ninh.

(Lời của 1 con cáo trên đảo hoang đang rình bắt gà )

Thế đấy, bây giờ các vị cũng thấy rằng cả những khả năng khiêm tốn của một con cáo như tôi cũng cho phép sử dụng phương pháp suy luận -một phương pháp suy luận khoa học mà đã được họ hàng nhà cáo áp dụng ngàn đời nay.

Từ chỗ nấp của mình, tôi thấy rất rõ một cô gái nửa như là trần truồng, nói ko ngoa một chút nào bởi vì áo quần của cô rách bươm và cũ kĩ. Cô gái đó đang ôm một chàng thanh niên trẻ tuổi mà tôi hoàn toàn chưa biết đó là ai. Và họ đang có những biểu hiện hết sức kì quặc khi mà 2 chiếc miệng dính vào nhau, hiện giờ tôi chỉ dám mơ hồ nghĩ rằng đó là một hình thức mớm mồi đặc biệt của thế giới loài người. Bằng con mắt nghiệp vụ tinh tường của một con cáo trinh sát đang trong giai đoạn rình bắt 2 nghi can gà trống và gà mái, có lẽ căn cứ vào biểu hiện của anh ta, tôi có thể khẳng định đến 90% rằng anh ta ko có tiền sử ăn trộm gà. Chúa ơi ! Ít nhẫt trong đầu tôi đã loại bỏ được một đối thủ cạnh tranh khã dĩ có thể ks 2 con gà ngon lành kia. Tuy thế tôi vẫn luôn e sợ rằng một điều tồi tệ nhất xảy đến. Có khi nào chàng trai lạ mặt kia có những hành động ngu ngốc làm cho mọi công sức tôi cố gắng giăng một mẻ lứơi tóm gọn 2 con gà cứng đầu cứng cổ nhưng mềm thịt kia thành công cốc.
Song với bản lĩnh mấy năm trong nghề rình bắt gà đã giúp tôi bình tĩnh trở lại và ko manh động, liều lĩnh. Chỉ cần những cử chỉ và những hành động thiếu tính toán và ko cẩn thận, rất có thể tôi sẽ làm dứt dây động rừng.

Không, không còn nghi ngờ gì nữa. Người lạ mặt lịch sự đến để giúp cô gái, và bây giờ họ đang thảo luận sôi nổi về 1 vấn đề gì đó. Chúa ơi, khoảng cách quá xa nên tôi không thể nói chính xác cụ thể đó là chuyện gì. Thôi được rồi,bỏ qua 2 người này-có lẽ chàng thanh niên lạ mặt này ko phải là một đối tượng mà có thể đe doạ đến mạng sống của 2 con gà béo mập kia. Tôi hướng tầm mắt của mình ra và quan sát, 2 con gà ngu ngốc kia sẽ ko bao giờ biết được ngay cả đêm hôm qua đã có 1 con cáo đã quan sát hết toàn bộ diễn biến quá trình abcxyz ấy của chúng. Đáng tiếc thay, nếu ko có sự hiện diện của bảo kê là cô gái kia thì rất có thể tôi đã có một bữa thịt gà ra trò.

Ôi! Cái gì thế này! -Tôi bàng hoàng và ko còn tin vào mắt mình nữa. Sau khi mớm mồi cho nhau xong, chàng trai và cô gái kia đã dắt tay nhau lên thuyền và 2 con gà đáng nguyền rủa kia cũng lóc cóc chạy theo sau. Ôi! Phương án A sau khi dc tôi triển khai 3 ngày kể từ khi thấy 2 con gà béo mẫm kia đã hoàn toàn phá sản. Sờ vào chiếc bụng rỗng tuếch vì thiếu ăn,có thể tôi sẽ lại phải triển khai ngay kế hoạch B dự bị, phải kiếm cái gì cho vào bụng đã.

"Vĩnh biệt 2 con gà đáng nguyền rủa. Cầu trời ở nơi phương trời xa xăm chúng mày cũng vẫn sẽ bị lọt vào tầm tay hay tầm răng của một chiến sĩ cáo đồng nghiệp họ hàng với tao". Tôi lẩm bẩm trong nỗi bực tức vô biên.

Cái nhìn của SV ĐH Công nghệ:

Chúng ta hãy xem xét sự chuyên nghiệp trong tác phong và tư duy của một chuyên gia mới trong lĩnh vực thiết kế các vụ làm bẽ mặt người khác. Nhất là khi đó lại là sự bẽ mặt mang tính công nghệ số đầy tính nhân bản lẫn nhân văn.

Chúng ta hãy tạm gọi chuyên gia này là Sọ Dừa (thuật ngữ chuyên ngành cũng như tên tiếng Anh là "Head Coconut "– chú thích của người dịch). Lần về nước nhà từ xứ Chungcheng xa xôi, trong CPU bộ não Sọ Dừa đã tự động soạn thảo một phần mềm mang nội dung vô cùng hàm súc và sâu sắc -và nó đã trực tiếp làm 2 bà chị "một đi không trở lại". Tác nhân chính rõ ràng là sự bẽ mặt độc đáo đầy hàm súc và chua cay.

Tất nhiên là không nhất thiết phải sử dụng những câu lện mà có lời nhiếc móc chửi bới hay hăm doạ nào đối với những người mà màn hình gương mặt dày xấp xỉ 21 inches -độ phân giải rất ko trung thực và sắc nét. Bất kỳ một ai có trí khôn, đặc biệt là ở nông thôn, đều biết rằng Sọ Dừa xưa nay luôn làm việc rất khoa học và hiệu quả cao.
Ban đầu chuyên gia Sọ Dừa cho tổ chức một bữa tiệc và mời đích danh 2 cô chị dâu, song anh vẫn ko hé răng tiết lộ nửa điều về cái chuyện anh đã gặp cô Út. Xin nhắc ngoài lề là ở đây cô Út là fiên bản Wife 1.0 của Sọ Dừa. Đây chính là bước đầu khởi động của một kế hoạch hoàn hảo. Ko có gì là khó hiểu khi mà 2 cô chị thi nhau ve vãn Sọ Dừa với ước mong mình trở thành Vợ wife 2.0 của anh. Nhưng tất nhiên, với bản chất thiện lương của Sọ Dừa, dĩ nhiên anh ko bao giờ chấp nhận 1 phiên bản Wife mới mà chưa xài bản dùng thử, rất có thể điều này là lí do khiến cho anh ko bao giờ dính phải các con virus nguy hiểm.

Các bạn cứ thử nghĩ xem, tại sao Sọ Dừa lại không vạch trần bộ mặt của 2 cô chị- nói nôm na là như kiểu chỉ ra các lỗi hệ thống vô cùng nguy hiểm và tai hại của 2 bà chị dâu này trước mặt người khác? Không lẽ là vì anh vẫn luôn có một phương án dự phòng trường hợp khi mà phiên bản Wife 1.0 hết hạn sử dụng ư? Không phải thế đâu- với bản chất của anh-một khi phiên bản Wife 1.0 còn chưa quá đát, cùng lắm có thể nâng cấp và sửa lỗi được thì Sọ Dừa luôn trung thành với những gì mình có. Vì thế, ko có gì là khó hiểu khi mọi cố gắng đột nhập qua Fire wall tình cảm của 2 cô chị đều vô ích. Chờ đến khi 2 người này đã mệt nhoài khi liên tục sử dụng những cái nháy mắt lẫn những cử chỉ uốn éo của bờ hông, lúc đó Sọ Dừa mới trân trọng Seach với từ khóa "Cô Út" và gõ lệnh Enter. Vậy là như thế kế hoạch quảng bá thương hiệu của 2 bà chị dâu độc địa đã hoàn toàn phá sản. Đã thế 2 ả này còn hoàn toàn bị tẩy chay bởi những cái nhìn khinh miệt từ cô Út với hàm ý: Liệu cẩn thận nhá, lát nữa tao sẽ tố cáo ...

Vậy là 2 cô ả này ko còn mặt mũi nào, ko những ko có c
Về Đầu Trang Go down
thuongvvspt07
Member
Member
thuongvvspt07


Nữ Tổng số bài gửi : 77
Join date : 08/11/2010

ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeThu Jan 06, 2011 10:29 pm

Đọc đoạn đầu thấy có vẻ vui đấy nhưng mà dài quá, chẳng đủ kiên nhẫn đọc hết, hic!
Về Đầu Trang Go down
boy_dentuhomwa
Member
Member
boy_dentuhomwa


Nam Tổng số bài gửi : 50
Join date : 22/12/2010
Đến từ : quê hương hoa dã quỳ

ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeFri Jan 07, 2011 12:32 am

chẳng văn ông nào hay bằng văn của...Luong Bằng Quang...(doi voi e a vẫn là thằng bé)
hixhixhihihi
Về Đầu Trang Go down
http://vn.360plus.yahoo.com/nhimdepzaj_9
bangvn
Moderator
Moderator
bangvn


Nam Tổng số bài gửi : 176
Join date : 10/10/2010

ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeFri Jan 07, 2011 2:25 pm

so zack001 đã viết:
[color=green]Sọ Dừa :Câu chuyện giờ mới kể !!!

Phần 1:

Văn của :CMT(abcxyz)

Xưa, xa xưa lắm rồi, biết đếch chính xác là vào thời điểm nào đấy được. Nói chung cũng lâu năm rồi, có 2 vợ chồng nghèo lắm, nghèo sắp bằng mấy thằng sinh viên sau vụ sinh nhật bạn gái ý, làm thuê cho 1 gia đình giàu có.
Không biết 2 vợ chồng này ăn ở thất đức kiểu gì mà ngoài 50 tuổi đầu vẫn ko có lấy 1 mụn con (Hay là vì họ thuộc tầng lớp Vô sản nhỉ ...??? ).Và đến năm bà tầm hơn 55t hơn kém 1 tý, ông lão bỏ bà lão 1 mình để đi tìm vùng đất hứa, mình bà lão sống trong nỗi xót xa hiu quạnh.
Có những đêm bà nằm bà thao thức, có những đêm bà cần bà suy nghĩ, về ông về bà về bao chuyện lâu nay, để đêm nằm nghe thời gian lê bước những bước dài. Đối với bà, ông vẫn là thằng bé ...

Một hôm trời nắng gắt, nắng như cháy rừng. Bà lão mò vào rừng kiếm củi...

Văn của :Nam Cao

Bà vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ nắng nóng là bà chửi. Bắt đầu chửi Trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào. Rồi bà chửi đời. Thế cũng chẳng sao, đời là tất cả song cũng chẳng là ai! Tức mình bà chửi cả cái làng bà đang sống, nhưng cả làng có ai nghe thấy đâu, chẳng có ai lên tiếng cả. Thế này thì tức thật.Tức chết đi được! Đã thế bà chửi cha những đứa nào ko chửi nhau với bà. Nhưng ở trong rừng, ko ai ra điều.
Mẹ kiếp!Thế có phí cái công bà toát mồ hôi ko chứ. Không biết đứa chết cha chết mẹ nào đã làm bà lẻ loi như thế này? À há !Phải rồi ,bà lôi tên ông lão ra mà chửi ...

Văn của :Tiêu Đỉnh

Một khu rừng già âm u huyền bí đáng sợ chứa đầy tà khí. Dãy núi xa xăm vắt vẻo như những con quái thú trong huyền thoại gào rú trong mây, dường như đó là sự bay hơi của điềm gở. Nữ đạo cô già khát khô đến cháy cổ,nắm chặt pháp bảo là cái rìu đốn củi, bà ta dè dặt đi đến gốc cây nơi mà bà có thể bằng linh lực hơn 50 năm tu luyện của mình đánh hơi thấy mùi nước. Bước lại gần,thất kinh bà rú lên: một cái sọ người chứa nước mưa ở gốc cây.
Trấn tĩnh bà từ từ đi lại, nhận biết dấu hiệu an toàn bèn ngửa 1 hơi tu sạch .Xong quăng hộp sọ cái vèo đoạn nhếch mép cười nhạt.
Bà đã hồi phục lại được linh lực của mình

Văn của:V. Huygo

Và bất ngờ, sau lần uống nước ở cái sọ dừa ý,bà đã có thai. Nghĩ đến đây,bà bắt đầu run lên:bà chỉ có 1 mình. Bà chỉ có 1 mình như cây kim đơn độc giữa sa mạc, như hạt cát giữa trời sao, như đấu sĩ kiêu hùng giữa bầy rắn độc,như một người mộng du trong bếp lò...Đối mặt với những hủ tục lạc hậu nghiệt ngã của thôn làng thì ...bà bắt đầu toát mồ hôi.

Văn của:KIm Lân

Kể từ lúc mang thai, mỗi buổi chiều, cái lúc chạng vạng mặt người, thì bà lão đi làm về. Thị bước ngật ngưỡng trên con đường khẳng khiu luồn qua cái xóm chợ cáu bẩn bon chen đó. Chín tháng mười ngày sau, thị sinh ra một cục thịt tròn lông lốc như hình cái sọ, có mặt mũi mồm tai nhưng ko có tay chân. Chua xót đắng cay cho số phận một con người, chồng đã mất lại sinh ra 1 quái thai nửa ngưởi nửa ngợm, thị rất buồn fiền, định đem chôn sống nó đi thì bất ngờ nó cất tiếng nói : "Con cũng là người đấy. Đừng vứt bỏ con mà trời phạt."
Nghe đến đây,trong một lúc thị hình như quên hết những cảnh sống ê chề, tăm tối hằng ngày, quên cả cái đói khát ghê gớm đang đe dọa, quên cả những tháng ngày trước mặt. Trong lòng bây giờ chỉ còn tình nghĩa giữa thị và cái cục thịt lăn lốc bên cạnh. Một cái gì mới mẻ, lạ lắm, chưa từng thấy ở người đàn bà nghèo khổ ấy, nó ôm ấp, mơn man khắp da thịt thị tựa hồ như có bàn tay vuốt nhẹ trên sống lưng.

Thị đặt tên cho con là Sọ Dừa.

Văn của:Jack London

Nghe tin bà lão đẻ ra quái thai, phú ông cáu tiết. Hắn từng bắt chị đi thanh toán cái của nợ ấy đi bằng 2 khẩu súng côn quay.
Nhưng chị là một người con gái Việt Nam chính cống, trong huyết quản của đang dào dạt chảy dòng máu cuồng điên của như những người da vàng chinh phục đất trời.Vì vậy chị ko hề chợp mắt,đã xông đến phú ông, lẹ như 1 con sói hung hãn, tát cho 1 cú chí mạng, đệm thêm 1 cú đấm móc (uper-cut)cổ điển nữa. Phú ông hốt hoảng bỏ chạy và hắn ta đã bỏ ngay cái ý định điên rồ đấy.

Chị đưa ánh mắt nhìn theo và mỉm cười, một nụ cười nữ tính và dịu dàng tuyệt vời bất chấp cái việc chị bị Phú ông đuổi ra 1 túp lều xanh ở góc vườn.

Văn của E.Hemingway

Đi làm về, người mẹ bước vào nhà, đặt 1 nắm cơm lên bàn. Trong nắm cơm có lần 1 vài hạt vừng và loe ngoe 1 miếng thịt bé xíu

-Này! -Người mẹ nói.

-Cái gì hả mẹ? -Sọ Dừa hỏi lại mẹ.

-Những thứ này này- người mẹ nói -Con ăn đi .

-Cũng được -Sọ Dừa nói

-Mà cẩn thận đấy- Người mẹ nói -Nghẹn .

-Vâng!

Người mẹ nhìn cậu con trai mà tất cả mọi người đều gọi là Sọ Dừa, căn bản thằng bé giống hệt cái Sọ Dừa. Và đôi khi nghĩ về tương lai bà cảm giác bất an và lo lắng. Nó chỉ biết lăn lông lốc

Một hôm bà mẹ buồn bã nói với cậu con trai rằng:

- 7.8 tuổi. Người ta đã biết chăn bò.
Lấy hơi-nguời mẹ nói tiếp trong tiếng thở dài:
-Còn mày, mày ăn hại quá.

Sau đó chép miệng tiếc nuối:
-Ông chủ đang có 1 đàn dê.

-Thế thì sao ,Sọ Dừa hỏi.

-Cần người chăn chứ sao. -Bà mẹ gắt gỏng.

-Được!Để con -Sọ Dừa gật đầu.

Thế là từ đấy cậu con trai đi chăn dê. Nó rất chuyên nghiệp, đàn dê béo múp míp, mà Sọ Dừa lại ăn rất ít. Thế nên Phú ông chỉ trả công quá bèo: Mỗi ngày 2 nắm cơm bé bằng mắt muỗi.
Phú ông đắc chí lắm

Văn của :Nguyễn Công Hoan

-Chà !Chà! Thích ơi là thích! Thích đên nỗi nếu có 1 thằng dân nào vô ý buột miệng nhắc đến cụm từ: "Bóc lột trẻ con" thì y như rằng phú ông tưởng nó xỏ ông.Tức thì mặt bàn là 1, mặt nó là 2 bị vả đôm đốp. Mà thằng khốn nạn ấy ông truy đến kì cùng, không còn làm ăn mở mày mở mặt ra với đời.

Nhưng dù sao ông cũng còn phải làm tý gì đo để thể hiện tính nhân văn chứ. Thế là sai 3 cô con gái thay fiên nhau mang cơm cho Sọ Dừa. Hai cô chị-2 cô ả nanh nọc ấy chỉ đứng từ xa, gọi Sọ Dừa, sau thản nhiên để cơm lên 1 phiến đá và ngúng nguẩy ngoáy mông đi về. Còn cô út...

Văn của :L.Tonstoi

Một buổi sáng mùa hè yên ả. Thiên nhiên tràn đầy mọi hương thơm của mùa thu. Bầu trời xanh, xanh biếc ửng hồng trên phương đông bởi những tia nắng đầu tiên của mặt trời vừa thức dậy. Nam tước tiểu thư Cô Út cầm chiếc làn bánh rán và đi vào rừng. Nàng mặc một chiếc áo đầm màu trắng tuyệt đẹp, điểm xuyết vài giọt lệ trong sáng của ngọc trai. Trên mái đầu tuyệt đẹp của nam tước tiểu thư là một chiếc mũ rơm Ý rất mốt, đôi tay trắng muốt được bao bọc trong đôi găng duyên dáng may từ lụa ba tit. Chân nàng xỏ đôi hài cườm, sản phẩm vô cùng tinh xảo. Dường như cả con người của nàng sáng rực lên trong những tia nắng sớm, và nàng đang bay trên đường rừng như một con bướm trắng, để lại sau mình là một dải mùi nước hoa Pháp tuyệt hảo.

Nàng mang cơm đến cho Sọ Dừa và nàng đã được chứng kiến 1 câu chuyện vô kinh ngạc như 1 gã tiều phu có thể đốn 1 cây thông ở rừng Taiga bằng 1 cây dao rựa cùn vậy :"Sọ Dừa không phải là người trần, chàng là người trời - một chàng trai khôi ngô, tuấn tú, tuổi chừng mười sáu, mười bảy." Nàng nữ nam tước tiểu thư xinh đẹp ấy thấy chàng nằm trên một cái võng đào mắc giữa hai cành cây, miệng thổi sáo, tiếng sáo khi bổng khi trầm, lúc khoan, lúc nhặt, làm cho trái tim non trẻ của 1 thiếu nữ mới dậy thì run rẩy. Nàng yêu chàng trai ấy mất rồi.

Văn của:Vũ Trọng Phụng

Một hôm,một chuyện động trời xảy ra,như là tiếng súng ì ạch của mấy thằng tây lai nhì nhằng giương oai. Sọ Dừa đòi mẹ đi hỏi một trong ba người con gái phú ông cho mình. Bà mẹ đang buồn phiền cũng ngạc nhiên, phì cười. Cười như chưa bao giờ được cười: "Nỡm ạ !Rõ là đồ phải gió Mày thì có ma nó lấy! Mình mẩy chân tay chẳng có mà lại đòi lấy vợ."

Nhưng Sọ Dừa thiết tha, nằn nì, thúc giục, kể cả bỏ ăn đoạn tuyệt thực. Và có lúc bà chợt nghĩ loáng thoáng trong đầu. Bà lão đã nhắm nghiền mắt lại để mơ màng đến cái lúc bà mặc đồ hỉ sự , lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc vừa cười tít. Hoặc là có thể là hôm đấy bà sẽ mặc bộ y phục Ngây thơ – cái áo dài voan mỏng, trong cócoóc-sê , trông như hở cả nách và nửa vú – nhưng mà viền đen, và đội một cái mũ mấn xinh xinh. Và lắng nghe tiếng người ta chỉ trỏ xì xào
"Úi kìa, con giai nhớn đã lấy vợ rồi kìa." Và chắc mẩmcả mười rằng ai cũng phải ngợi khen một cái đám cưới như thế, một cái gậy như thế...

Nghĩ đến vậy bà bật cười khoái chí. Thế là kiếm một buồng cau đến nói với phú ông.

Văn của:H.Balzac

Bà đến gần ngôi nhà Phú ông và gõ vào cánh cửa. Cánh cửa này được một người thợ vô danh nào đó làm vào khoảng giữa thế kỷ 17. Người thợ đã làm nó từ gỗ sồi Canada rất mốt vào thời đó, tạo cho miếng gỗ một kiểu dáng cổ điển và treo nó lên những bản lề sắt. Có lẽ hồi xưa thì những bản lề này cũng tốt lắm đấy, nhưng bây giờ thì kêu cót két kinh khủng. Trên cánh cửa không hề có hoa văn nào cả, chỉ có ở góc phải phía dưới vẫn còn nhìn thấy một vết xước nhỏ. Theo truyền thuyết trong vùng thì đó là vết xước do cựa giày của Nguyễn Văn Tèo – tình nhân của Thị Hến và anh em họ hàng về phía ngoại của bà của ông của Sọ Dừa. Ngoài điều đó ra thì đó là một cánh cửa hết sức bình thường, và vì thế chúng ta sẽ không cần thiết phải xem xét cánh cửa ấy kỹ lưỡng hơn.

Biết được cái tin bà đi hỏi vợ thì lão phú ông chỉ cưởi khẩy, cái nhếch mép của 1 thằng vô lại vừa thắng được quả đậm ở 1 nhà thổ Paris; lão nhẹ nhàng ô trọc lên giọng với bà cụ: "Mụ bảo nó về sắm đủ lễ vật thì ta sẽ gả cho một đứa: một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Lại phải dựng một căn nhà ngói năm gian, câu đầu bằng bạc, xà ngang bằng đồng."

Văn của:LTV(abcxyz)

Lão nhà giàu thì đắc ý cho là mình thách như thế thì không đời nào nhà Sọ Dừa lo được. Nghĩ đoạn lão cười nhạt rũ áo ra đi. Vừa đi vừa sướng chết phát run lên đước khi hạ nhục được con mụ oánh mình bao năm về trước.
Còn bà lão thì lo lắng đến phát cuồng điên, ko còn kiểm soát được thần kinhcủa bản thân. Mồ hôi thi nhau nhỏ giọt trên cái vầng trán nhăn nheo như 1 con đồi mồi sắp bị người ta lột mai vậy. Trái lại chàng Sọ Dừa lịch lãm của chúng ta chỉ thản nhiên,ngước đôi mắt to đẹp như 2 con ốc bơ vàng của mình lên nhìn bầu trời đêm và bâng quơ 1 câu nói như 1 cậu ấm rút ví ra mua 1 cái quần versace vậy: "Mẹ lăn tăn gì đâu. Cứ nói với thằng cha ấy mọi chuyên đơn giản như đan rổ vậy.Con búng tay cái là xong."
Chối từ ư? Có thể được chăng khi mà 1 tiếng nói đã buông dây thì tứ mã nan truy. Như đã ghi vào văn bản đóng dấu cái cụp thì bố thằng tây nào mà chạy thoát được.Dù gìcon người ta cũng có cái tín của mình chứ. Không tìm ra được cái cớ, lão phú ông phải gọi ba cô con gái lên hỏi xem có ai ưng thuận làm vợ Sọ Dừa không?

-Người chị cả nghe xong ,đứng bẻ tay kêu răng rắc và bĩu môi. Ôi có thể cái môi này có chút gì đó màu mè lẫn lộn giữa cái mầu thâm quầng của cháo lòng và mầu môi của mấy em sinh viên BK vậy.Trông nó mới hãi làm sao. Sau đó lạnh lùng như 1 con thạch sùng mới dậy thì nhưng vẫn õng à õng ẹo: "Mụ có thàn kinh ko mụ già! Nhìn tôi 1 phong cách trẻ -1phong cách style thế này mà đi thik cái thằng người nhìn như mới miss lô ý á.Nằm mơ đi nhá!"

Người con thứ hai thì trả lời lấp lửng. Số là cô ta cũng nghe đồn về sự quái dị của anh Sọ Dừa song mà đang đòi ông già mua cho cái xe trâu có gắn rèm vàng để đi dạo mà chưa được. Thế nên mới tìm các khủng bố tinh thần ông bố. Tuyên bố xanh rờn 1 câu y như là 1 câu nói của vài đứa con gái sv mấy trường kĩ thuật lúc nhàn cư vi bất thiện, nói chuyện về dăm bẩy cái định lý của 1 thằng cha tóc hoa râm song vẫn muốn thích gái măng ý. Ả lấp la lấp lửng: "Lấy chồng à !Thích quá cơ mà con cũng ko biết, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy."
Điều đó khiến lão phú ông cũng hơi lo.Mồ hôi đã thánh thót y sì đúc 1 tay chơi điện tử mạt hạng trong lúc liên đấu mà hết máu vậy: "May mà mình còn quyết định được. Để lát nữa mua xe trâu cho nó là xong."

Còn cô con út ư ! Trong tâm hồn non trẻ của 1 cô gái mà đối với cô: Mong ước được lấy chồng là cả 1 khát khao, đam mê đến cháy bỏng kể từ khi cô thấy chàng Sọ Dừa đẹp trai như Tom Cuirse đang biểu diễn nghệ thuật. Cô khẽ chớp chớp đôi mắt đen láy dịu dàng của mình và mặt bắt đầu ửng đỏ lên như tiết gà, khẽ khàng ấp úng như 1 cô em sinh viên mới bỏ người yêu thứ 6 để di chơi lần đầu với người yêu thứ 7 vậy.
"Con bằng lòng lấy anh Sọ Dừa ạ! "

Phú ông đờ mặt ra.Không tin nổi vào tai mình nữa

Phần 2


Văn của S.Freud

Bà lão bị ám ảnh về cái sự việc sáng hôm sau phải đem sính lễ đến cho Phú ông. Có lẽ điều này là do ý muốn kiếm vợ cho con gây ra, để bù lại tổn thất đạo đức mà trước đó bà đã vô tình gây ra cho con trai.

Sính lễ, vàng,bạc: tập hợp những thứ quí giá, một biểu hiện Phallus và hoàn toàn tự nhiên của 1 bà nhà quê nghèo khổ. Không có thứ nào cả. Trong trường hợp này thì nó không phải là gì khác hơn khía cạnh chưa biết của bà lão, những tưởng tượng tình dục bị chèn ép của cậu con trai đang tràn ra ngoài. Đau buốt và nhức nhối!
Như vậy, cuộc đối thoại của bà và phú ông chỉ có trong trí tưởng tượng đang lên cơn sốt của Phú ông, và chính phú ông là người đã nhạo báng bà dưới áp lực những mong muốn chính bà còn chưa biết rõ. Cuối cùng, sau cuộc đấu tranh nội tâm căng thẳng và dạng sơ khai của phân tâm học – hãy nhớ đến câu hỏi tại sao mình muốn cưới vợ cho con trai và ...vv Bà, chính bà đã chiến thắng. Chỉ có sự can thiệp của các nhà phân tâm học đầy kinh nghiệm – hình ảnh của những chuỵên kì lạ về thế giới tâm linh – mới có thể đưa được bản chất của bà lão ra ánh sáng.

Văn của M .Gorki

Sáng hôm sau đến hạn nạp lễ vật mà tối hôm trước đó, bà mẹ chân thành vẫn chưa thấy gì ngoài túp lều tranh nho nhỏ ánh leo lét 1 ánh đèn dầu tù mù ở góc vườn. Còn Sọ Dừa lại vẫn giữ vững 1 niềm tin mà chỉ có anh mới biết. Nhẹ nhàng bảo bà cứ yên tâm, rồi đâu sẽ vào đấy.
Bà cả đêm trằn trọc ko thể hiểu được chuyện gì xảy ra. Ếch đêm nay ko còn kêu da diết như đêm hôm trước mà chỉ có tiếng thở dài xót xa não nuột của bà mẹ tội nghiệp mà chỉ suốt đời thiết tha một nỗi quan hoài về cậu con trai duy nhất.
Ôi !Tấm lòng của 1 người mẹ. Trên đời này ko gì cao cả và đẹp bằng đức hi sinh âm thầm của những người phụ nữ cho con trai mình.

Nhưng .., sáng sớm hôm sau, khi bà mẹ ấy tỉnh dậy thì thấy mình đang lạc bước vào một cõi mộng. Bà cứ tưởng mình là vợ của Sa Hoàng khi mà đang nằm trên giường có đủ chăn hoa, nệm gấm; chiếc lều tranh đã biến đi đâu mất và thay vào đó là một tòa cung điện chóp nhọn hoắt kiêu kì, cửa bức bàn, cột, xà đều trạm trổ, câu đầu bằng bạc, xà ngang bằng đồng. Lò lửa bập bùng ánh lên những tiếng reo vui ngỡ ngàng. Bà nằm mơ ư? Nhưng tại sao chân thực thế kia có điều làm cho bà tin là vẫn thấy Sọ Dừa lăn đi lăn lại trong nhà để sai bảo những người giúp việc.
Anh vừa gọi một tiếng, tức thì mấy chục người hầu hạ, cả nam lẫn nữ quần áo lộng lẫy đủ mầu sắc, từ nhà dưới chạy lên răm rắp làm theo lời sai bảo của Sọ Dừa.
Bà bàng hoàng song vỡ ra trong tiếng sung sướng.

Văn của C.Doyle

Chính xác tầm 7h am, khi tiếng mõ làng bing boong inh ỏi ta có thể suy luận được chuyện gì bởi tiếng rao ầm ĩ. Căn cứ vào vết cỏ và dấu chân người có thể khẳng định có ko ít hơn 50 người rầm rộ đi từ hướng Tây bắc đến nhà Phú ông.
Đám rước dâu chăng? Dĩ nhiên rồi -ko còn nghi ngờ gì nữa, xác pháo lẫn đỏ ngập tràn trên bãi cỏ xanh mượt. Tiếng trống kèn inh ỏi lẫn với tiếng lợn kêu eng éc râm ran.Và căn cứ vào logic, ko khó để khẳng đinh: Sọ Dừa đang chìm đắm trong đam cưới của riêng mình.
Xin khẳng định đó là lần đầu tiên lấy vợ của anh ấy. Anh ấy rước được Cô Út về rồi trong tiếng rít chói tai, tầm 50dB, của Phú ông và tiếng cười dè bĩu khinh miệt của 2 cô chị cao tầm 1m60 có làn da vàng khè và cái mũi tẹt ương bướng.

Xin nhấn mạnh về 1 điểm vô cùng quan trọng ở đây. Dĩ nhiên ai ai cũng bất ngờ khi mà chàng Sọ Dừa của chúng ta lại là 1 anh chàng bảnh trai. Mực thước, nước da sáng, ko co ria mép cao tầm 1m80 năng 70 kg. Anh có cái mũi rất Ănglê và cái nhìn thân thiệt như bác sĩ Oát Sơn. Hôm đó anh đã thực sự cho tất cả mọi người đi dự tiệc shock và xuất hiện với hình dạng thật

Nghe mấy tay thám tử về kể lại thì bà mẹ hôm đó đã ngất đi vì vui sướng, 2 cô chị gái cô dâu thì ngất đi vì uất ức và ghen ty.

Dĩ nhiên tối hôm đó sẽ là tân hôn. Đêm tân hôn...

Văn của Maupassant

Sọ Dừa gặp Cô Út. Chàng nhìn nàng bằng cái nhìn đặc biệt, cái nhìn của một gã Don Juan thành Paris nhìn một cô nàng điệu đà tỉnh lẻ vẫn còn cố làm ra vẻ mình còn ngây thơ trinh bạch. Nhưng chàng tin vào sự trinh bạch ấy không hơn gì nàng, và dường như đã thấy nàng bắt đầu cởi quần áo, thấy những lớp váy của nàng lần lượt rơi xuống và trên người nàng chỉ còn một chiếc váy lót, và dưới lớp váy ấy ẩn hiện những hình dáng ngọt ngào của thân thể nàng.

Văn của E Remarque

Hãy đến bên anh – Sọ Dừa nói.
Cô Út rót hai ly rượu nếp cái hoa vàng và đến ngồi trên giường của Sọ Dừa. Họ ngửi hương thơm quen thuộc của rượu nếp. Trong rượu nếp cái hoa vàng có nỗi buồn và sự mệt mỏi - nỗi buồn và sự mệt mỏi của 1 dêm tân hôn sắp tàn. Rượu như chính cuộc đời.

- Anh này, – Cô nói. – Chúng ta có thể bắt đầu bây giờ chứ. Em cá là em có thể có 1 baby sau tầm 10 tháng nữa. Chúng ta hoàn toàn có tương lai.
Sọ Dừa im lăng. Anh hoàn toàn đồng ý với nàng.

Văn của G Marques

Nhiều năm sẽ trôi qua, và khi Sọ Dừa dựa vào bức tường chờ đợi phát súng bắn vào tim, anh sẽ nhớ lại buổi chiều xa xôi ấy, khi mà Bà lão ăn cái bánh ga tô với lượng thạch tín đủ để đầu độc một bầy chuột cống. Nhưng Bà vẫn tiếp tục hành hạ cây đàn dương cầm, và hát đến tận nửa đêm, như là không có chuyện gì xảy ra.
Họ ko có cuộc sống riêng tư chỉ vì bà cụ dở hơi. Chua xót và cay đắng, hai tuần sau thì Sọ Dừa và vợ tìm cách gây nổ trong căn lều của bà cụ không chịu đựng nổi này.

Họ nhìn ngọn lửa xanh bò theo dây dẫn đến khối thuốc nổ, căng thẳng đến thót tim. Cả hai bịt tai lại, nhưng thật là uổng công, vì không có tiếng nổ nào cả. Khi mà Cô Út đủ can đảm đi vào trong lều, hy vọng thấy xác của Bà, thì nàng thấy trong lều vẫn ngập tràn sự sống: Bà mặc một chiếc áo rách và bộ tóc giả cháy dở chạy thoăn thoắt trong lều và dùng cái chăn để dập lửa.

Nhưng 3 ngày sau đó, cuối cùng sự bền bỉ của họ đã được đền đáp nhưng căn bản tất cả là may mắn. Bà lão đột ngột ra đi chỉ vì hóc 1 cái xương gà. Cũng vì đó mà năm sau,1 năm nắng như cháy rừng, cây cỏ héo khô vì nước, Sọ Dừa đã đậu Trạng Nguyên và được vua ban chiếu đi sứ sang ChungCheng.

Văn của Trần Thanh Vân

"Hiền thê ư! Đôi ta ko còn nhiều thời gian bên nhau nữa. Nàng hãy ghi nhớ kĩ lời ta dặn dò trước khi quay đi thám thính xa xứ. Ở đây có vai`bảo vật mà được sư phụ ta chân truyền .Thanh tiểu đao này được làm bằng vàng cẩn ngọc sắc bén vô cùng có thể đoạn thạch phân kim. Còn đây là 2 quả trứng giống Thiên cầm chi biến có thể nở ra 2 con gà con. Cuối cùng là cái bùi nhùi lửa, đây là vật trấn sơn chi bảo của Phích Lịch Đường mà ta đánh cắp được năm ngoái. Nàng hãy giữ gìn cẩn thận. Hãy ghi nhớ kĩ lời ta: "Vật còn người còn,vật mất người mất.

Giang hồ hiểm ác,lòng người đa đoan lắm.Hãy giữ ngọc gìn vàng ko nên tin người. Ta nhận thấy sát khí ẩn hiện lên trong mắt của Nhị sư tỷ và tam sư tỷ đó. Thôi bảo trọng ta lên đường đây."

Nói xong, Sọ Dừa đại hiệp sử dụng khinh công tuyệt đỉnh vang danh võ lâm là Thần hành bách biến lao vụt đi. Chỉ vài cái nhấp nhô chàng đã mất tăm mất tích.

(Phần cuối)

Cái nhìn của SV ĐH Ngoại Thương:


Một đêm trăng leo lét, ánh sáng chập chờn khi tỏ khi mờ như những biến động trên thị trường phố Wall, hai cô chị dâu của Thương nhân Sọ Dừa nằm dài ngước mắt nhìn bầu trời sao xa xăm.

Đến giờ 2 cô ả chắc cũng chưa thể hiểu nổi được thực trạng về vấn nạn yêu đương tại một làng quê Việt Nam lại nhức nhối và cam go đến thế. Dĩ nhiên nó hoàn toàn ko bị cuốn theo dòng chảy của thị trường thời mở cửa. Tại sao một phụ nữ ko biết "I love u" tiếng Việt nghĩa là gì như cô Út lại kiếm được một tấm chồng ngon lành thế? Thậm chí cô Út còn không có kinh nghiệm trong lĩnh vực lấy chồng? Hai ả chỉ biết thắc mắc mà ko chịu hiểu một sự thật hiển nhiên là: Cô Út có tầm nhìn xa trông rộng, óc chiến lược về lĩnh vực kinh doanh pro. Hai ả ko dám chấp nhận mạo hiểm đầu tư vào một thương vụ yêu - mà luôn cho nó có xác suất rủi ro lớn, nhưng ko biết rằng với thương vụ đó ngay 2 ả đã sẵn có vốn ban đầu, lỡ thua thiệt có thể tái đầu tư.
Và y như là khả năng nhanh nhạy trên thị trường cổ phiếu, điều quan trọng nhất là 2 ả ko có được thông tin mật: Sự thật thì anh Sọ Dừa rất đẹp zai - một loại đẹp zai điển hình và đặc sắc của những doanh nhân Tây Âu ở Việt nam- chứ ko phải là một Sọ Dừa nhìn kinh dị như cái mã bề ngoài mà 2 cô ả biết. Sẽ ko có gì ngạc nhiên khi may mắn đến với cô Út. Cô đã thắng lớn ngay thương vụ lấy chồng đầu tiên. Có thể cô không biết các phương án liên kết liên doanh với nước ngoài là gì, cô cũng cóc cần biết tiếng Anh hay tiếng Lào nhưng căn bản cô có thể phát âm tên chồng mình rành mạch, rõ ràng.

Vậy là quá đủ để chắp cánh một thương hiệu "Vợ Sọ Dừa".

Cái nhìn của SV ĐH Quản lý kinh doanh:

Ý nghĩ được trở thành vợ một công tử hào hoa như Sọ Dừa mới hấp dẫn 2 cô chị làm sao. Này nhé: chồng là một quan trạng lịch lãm và quyền uy, còn bản thân 2 cô sẽ là một nhất phẩm phu nhân được trọng vọng,tên tuổi và địa vị sẽ nổi như cồn ở khắp cả cái làng này. Lúc đó sẽ tha hồ được ăn chơi, mặc sức mà tiêu xài phá phách.
Và rồi, khi nghĩ lại hiện tại, 2 cô thở dài não nuột và chua xót -một kiểu chua xót vì kém miếng khó chịu của những nữ dân chơi chính hiệu. Đến bây giờ hai cô thấy việc cưỡi xe trâu che bằng lá sen của phú ông đi shopping là quá quê mùa và kệch cỡm. Có lẽ 2 cô thấy ngượng mỗi khi vô tình nhìn Madam Út đi làm đầu bằng xe ngựa có lọng vàng, lại có hẳn tài xế riêng. Dù gì thì rất rõ ràng, trước đến nay ở cái làng này, nhắc đến biểu tượng con gái sành điệu người ta nghĩ ngay đến 2 cô con gái đầu nhà Phú ông, cô Út đã là cái quái gì đâu.
Thế có điên cái bò liên tiên fiên không chứ!

Cô Cả nhớ lại cái lần đến chơi nhà Madam Út mà cay cú. Lần ấy cô sang tận Campuchia sắm một bộ trang phục sành điệu và thời thượng. Chiếc áo dệt bằng thổ cẩm theo kiểu rách nửa ngực, chiếc quần có tất cả 9 đường xẻ tà, ko những thế mà nó lại được điểm xuyết bằng 28 lỗ rách lòi cả làn da trắng phau như phấn. Đã thế cô còn dành gần nửa ngày làm kiểu đầu Lông Cừu Úc Mùa Mưa, đi đôi xăng đan có vết rách rất độc theo đúng trào lưu của những tiểu thư quí tộc. Ấy vậy mà khi đến chưa kịp dằn mặt cô em thì đã thấy Osin nhà ấy diện bộ trang phục tương tự. Lần đó cô về nhà hậm hực, ốm mất 3 ngày liền với nỗi căm thù vô bờ bến.

Còn cô Hai thì sao? Có lẽ cô cả căm thù Madam Út một thì cô Hai phải thù một rưỡi. Ấy vậy là cớ làm sao?
Cô Hai mất hơn 1 tuần gào khóc mà cũng chẳng thể hiểu nổi nguyên nhân. Một chiếc mũi cao phong cách Ăng lê, chiếc gò má hóp hình xuyến, 2 làn môi uốn éo như Song Hy Kyo trong trái tim mùa thu, tất cả đều được một lang băm chỉnh hình bậc thầy chính tay dao kéo. Tất cả chừng đó mà ko thể so được với nét đẹp của cô Út hay sao? Chàng em rể Sọ Dừa thậm chí chẳng thèm nhìn cô bằng một nửa con mắt, tất nhiên chàng cũng chẳng thèm để ý môi cô thâm kiểu Hàn Quốc hay là dùng loại phấn hồng của một hãng mỹ phẩm Campuchia danh tiếng.

Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài,ắt hẳn ko một ai trong làng đoán được tâm địa độc ác của 2 cô. Một kế hoạch dã man đã được vạch ra nhằm loại bỏ cái gai trong mắt.

Cái nhìn của SV Phân viện báo chí và tuyên truyền:

Ngày ../tháng../năm ... Hàng loạt tờ báo có tên tuổi đồng loạt giật hàng Tít lớn:

CÔ ÚT-VỢ TRẠNG NGUYÊN SỌ DỪA ĐÃ BỊ MẤT TÍCH !!!

Cái tin tức này đã làm chấn động cả làng quê thanh bình và yên ắng, nó đã làm dấy lên một phong trào buôn dưa lê kinh thiên động địa mà dễ chừng phải hàng chục năm mới có một vụ việc làm dân tình xôn xao bàn tán thế này. Tiếng mõ Chiềng làng chiềng chạ vang lên khắp mọi nẻo, từ đầu thôn lên đến cuối phố, vấn đề nổi cộm lúc này ko chỉ đơn thuần là việc cô Út mất tích, mà còn căn bản cô Út đã mất tích ngay sau khi quan trạng đi sứ sang Chungcheng ba ngày.

Nhiều giả thiết được nhiều người đặt ra. Phải chăng là cô Út đã ko chịu được cảnh phòng không bóng chiếc mà trốn theo một tay tình nhân,rồi bị nó lừa bán sang Đài Loan. Hay chỉ đơn giản cô đã âm thầm bí mật lén lút sang Chungcheng vì quá nhớ quan Trạng. Cũng có nhiều người cho rằng có lẽ cô Út bị ai đó hãm hại vì ghen ghét với cuộc sống hạnh phúc của cô. Giả thiết này được nhiều người hưởng ứng nhất bởi người ta tin vào bản tính thiện lương và đứng đắn của phu nhân quan Trạng Sọ Dừa.

Theo một nguồn đáng tin cậy cho biết: Hai cô chị đến chơi nhà cô Út vào một sáng mùa hè ảm đạm, trời không một gợn mây và không khí ngột ngạt đến vô cùng. Sau đó, có người thấy 3 cô con gái Phú ông cùng có mặt trên một chiếc thuyền cùng ngày, cuối cùng chỉ thấy 2 cô chị trở về mà ko thấy Madam Út.
Phải chăng vì những ý nghĩ điên cuồng vì ghen ghét, những lần ăn kiêng và những đêm dài nằm vò võ một mình đã làm 2 cô chị ko thể chịu đựng được nữa. Nếu suy nghĩ theo chiều hướng đó thì có lẽ cách duy nhất dể chấm dứt tình trạng này là phải có được anh Sọ Dừa càng sớm càng tốt.
Song đây chỉ là phỏng đoán bước đầu, ít người dám khẳng định là người ta có thể nhẫn tâm chà đạp lên tình ruột rà máu mủ chỉ vì ghen ăn tức ở với cô em gái. Mọi việc vẫn đang còn nằm trong vòng bí ẩn, các cơ quan chức năng ko dám hàm hồ kết luận một điều gì.

Thế cho nên, mặc dù ko có chứng cứ ngoại phạm song vì kết cục ko có bằng chứng nào rõ ràng nên ko thể kết tội 2 cô chị được. Có vẻ như 2 cô chị cũng bàng hoàng, sau đó khóc hết cả nước mắt vì sự mất tích bí ẩn của cô em. Theo lời khai sơ bộ ban đầu thì họ về trước, còn cô Út có ở lại trên thuyền để ngắm cảnh hoàng hôn trên mặt biển. Sau đó thì không thấy xuất hiện nữa.

Cho đến lúc này, sự mất tích của cô Út vẫn rất mơ hồ và khó hiểu. Song đây là vấn đề được dư luận đề cập nhiều nhất. Chính vì điều này mà một thời gian dài, rất nhiều người dân tình nguyện đi học chữ để cập nhật thông tin. Phải chăng lại là một trào lưu văn hoá bước đầu thành hình ở một vùng quê nông thôn.

Cái nhìn của SV ĐH Khoa học xã hội và nhân văn:

Mặt biển trải dài vô tận một màu xanh lam, những gợn sóng nhấp nhô như những nếp gấp uốn luợn nhịp nhàng trên một tấm vải khổng lồ. Ở phía xa xa, những cánh buồm đỏ thắm lúc ẩn lúc hiện sống động và chân thực, lẫn vào đó là những dải núi huyền ảo mờ xa và những rán mây muôn hình vạn trạng hoà vào tạo thành một bức tranh mê hoặc lòng người. Cô Út reo lên sung sướng:

-Hai chị nhìn kìa. Mặt biển mới đẹp làm sao!

Nói đoạn cô chạy lại mũi thuyền giang 2 bàn tay mỉnh ra đón gió. Một dáng đứng rất lãng mạn mà có lẽ đây là niềm cảm hứng cho đạo diễn James Cameron sáng tạo ra nét ấn tượng nhất trong bộ phim Titanic. Mắt cô Út mơ màng, đôi môi xinh đẹp khẽ mỉm cười và để mặc cho làn gió biển khẽ vuốt ve mái tóc, gương mặt mình. Cô mặc sức hoà lòng mình với thiên nhiên mà ko để ý 2 cô chị đã nhẹ nhàng đứng sau lưng mình tự khi nào. Cô làm sao biết được sau lưng mình là cả một hiểm hoạ khôn cùng, chỉ trong tích tắc sau 2 cái nhếch mép nham hiểm của 2 con quái vật đội lốt người ấy, họ đã đang tâm đẩy em gái ruột của mình xuống biển.

Một tiếng "Ùm" vang lên làm xao động vẻ yên bình của mặt biển. Những vết bọt trắng xoá xuất hiện liên tục sau những cái quơ tay mạnh mẽ của cô Út. Một thoáng quá bất ngờ, cô nói trong hơi thở gấp gáp ko ra hơi đầy hoảng loạn:

-Hai chị làm gì thế này. Mau quăng cho em một cái phao nào....

Hai cô chị pha lên cười trước tình cảnh đấy:

-Đến giờ mà cũng ko biết hay sao. Quăng phao làm gì, bọn tao giết mày để cướp anh Sọ Dừa đấy con ngốc ạ!

Nói xong cười lên đắc chí.
Cô Út chới với, rồi chợt hiểu ra được âm mưu hèn hạ của 2 bà chị ruột. Cô cố gắng trấn tĩnh, đấu tranh với định mệnh để tìm cho mình một cơ hội sống. Bước đầu do bất thình lình và hốt hoảng nên cô uống một vài ngụm nước, sau đó thì tay và chân của cô vung lên nhịp nhàng, cô như một nàng tiên cá đang bơi trên mặt biển theo từng cơn sóng nhấp nhô.

-Bọn mày ko giết được tao đâu! Tao biết bơi,tao biết bơi ...

Hai cô chị thoáng chút lo lắng, sau đó dường như nhận ra điều gì, ôm bụng cười ngặt nghẽo:

-Mày đừng có chờ một cái thuyền nào nó đến cứu. Ngoảnh đầu lại đằng sau mày kìa!

Nói đoạn 2 cô chị cầm mái chèo rán hết sức chèo vào bờ. Còn cô Út thì sao? Cô ngạc nhiên quay đầu lại và kinh hoàng: phía xa xa thấp thoáng nổi lên một chiếc vây to lớn trên mặt biển.
Hình ảnh đó mới đáng sợ làm sao! Cô Út ko còn đủ can đảm để hình dung ra điều gì sẽ xảy ra sau đó. Tay chân cô đập loạn xạ, sau đó dường như bất lực thở dài, cô cho tay vào túi áo nắm chặt những kỉ vật mà chồng cô dặn phải luôn luôn mang theo bên người. Cô ko còn thời gian để ân hận vì ko nghe lời chồng nữa rồi. Cô nhắm mắt chờ đợi kết cục xảy ra với mình.
Trong tâm khảm vẫn luôn mong chờ vào một phép mầu.

Cái nhìn của SV ĐH Bách Khoa:

Một con cá kình có chiều dài cơ thể phải đến 8m chuẩn đang chạy loăng quăng trên biển để đi kiếm mồi. Hôm nay dường như là một ngày may mắn đối với nó. Quả là một bất ngờ thú vị vì rất có thể lần này nó sẽ được đổi món-chén thịt người thay vì thịt cá như hàng ngày. Một kiểu ẩm thực độc đáo và tao nhã. Ít nhất theo thống kê sơ bộ của khoa Công nghệ thực phẩm thì thịt người có hàm lượng đạm cao gấp 3 lần thịt các loại cá thông thường. Đó còn chưa kể đến các nguyên tố vi lượng mà cá kình sẽ được bổ sung sau khi xơi cô Út dưới mọi hình thức.

Con cá kình phát cuồng lên vì sung sướng. Nó há hàm răng lởm chởm của mình - xin nhắc là đây là hàm cá kình chứ ko phải là một hàm số nào đâu đấy nhé- những mẩu trắng bén nhọn nằm lung tung,ko dc sắp xếp theo một quĩ đạo nào hết. Khoảng cách giữa nó và cô Út ngày càng thu hẹp. Ban đầu chỉ là 100m, nếu ta chọn một hệ qui chiếu mà cô Út nằm yên là gốc toạ độ, phương là đường thẳng nối giữa cô và con cá Kình và chiều dương là chiều con cá lao đến săn mồi, ta tính được con cá kình háu đói lao như tên bắn với vận tốc ban đầu là 20m/s, gia tốc của nó tạo ra sau khi trừ đi ma sát của môi trường là 2m/(s^2).
Như vậy ko biết sau bao lâu thì con cá lao lại tiếp xúc được với cô Út?

Nhưng đây cũng ko phải là vấn đề ta quan tâm. Căn bản đây cũng là một câu hỏi mang nặng tính lý thuyết và thiếu thực tế, bởi vì con cá kình khi tiến sát cô Út nó chợt rất bình tĩnh ko nuốt chửng ngay mà trái lại dùng ánh mắt thăm dò. Bằng một cái nhìn rất mang tính chuyên nghiệp, nó xác định được cô Út nặng tầm 50 kg, rồi nó bắt đầu phân vân giữa các phương án đánh chén. Nếu nó chọn cách nuốt chửng thì chỉ tốn 5calo và mất 2s tuy nhiên sẽ ko cảm nhận được mùi vị. Song nếu nó thưởng thức bằng cách cắn xé ra làm vài mảnh khác nhau thì nó sẽ tốn gấp 19.5 lần lượng calo so với cách nuốt chửng, thời gian tiêu tốn cho hoạt động này mất hơn 5 phút, nhưng lại cảm nhận được hương vị đậm đà của bữa chiều. Nó băn khoăn suy nghĩ và cân nhắc lắm. Sau cuối cùng, cũng là cái may cho cô Út và bất hạnh cho con cá kình tội nghiệp: nó đã nuốt chửng cô Út vào cái bụng to uềnh oàng mà dung tích dạ dày dễ phải đến 20mét khối.

Cái nhìn của SV Học viện hành chính quốc gia:

Cô Út đang nhắm mắt bất thình lình thấy một cái vụt, bằng kinh nghiệm nhiều năm trong công tác lãnh đạo cô ý thức được điều gì đã xảy ra. Đặt cô ở cương vị con cá kình, với tác phong của động vật hoang dã cô Út đã đoán được là cô đã bị nó nuốt vào bụng. Điều này đã chắc chắn đến 100% khi mà cô đầu sắp ngộp thở, xung quanh tối mù đen thui.
Xem nào, kết hợp với hệ thống tư tưởng chủ nghĩa người bị nuốt sống, cộng với thực tiễn về một ý thức hệ của bản năng sinh tồn cô tự nhủ: phải thật bình tĩnh dù thời gian ko còn nhiều.
Và rồi nhớ ra được điều gì, cô mừng húm lấy con dao luôn giắt bên mình dùng hết sức bình sinh đâm vào dạ dày con cá kình. Một tiếng quẫy nước mạnh mẽ, con cá kình đang giãy chết, xác nó phút chốc nổi lên trên mặt biển như một cái phao thịt khổng lồ.

Cuối cùng phương hướng phát triển cho cái kế hoạch chui ra từ bụng cá của cô Út bước đầu đã phát huy được tác dụng. Điều quan trọng trước mắt bây giờ là phải nghiên cứu lý luận, tổng kết thực tiễn,phục vụ sự lãnh đạo của bộ não mà tác nhân đứng ra thực hiện phải là con dao và đôi bàn tay. Cô Út dùng con dao sắc bén vô cùng ấy khoét một lỗ to trên bụng cá và chui ra hít thở khí trời.
Chỉ chậm chút xíu cô sẽ ngạt thở mà chết!

Cuối cùng như mọi người thấy đấy. Bằng một nghị lực phi thường, một ý thức đấu tranh vì mạng sống bản thân chứ ko hẳn nhất thiết là vì tiến bộ xã hội, dưới sự chỉ đạo sáng suốt của bộ não, con dao quí báu của cô Út đã phát huy được sự ích lợi kì diệu .Đúng như lời tiên đoán thần thánh của nhà tư tưởng vĩ đại Sọ Dừa: con dao đã hoàn thành đúng sứ mạng lịch sử của nó.

Cái nhìn của SV ĐH Kiến trúc và Xây Dựng:

Nữ kiến trúc sư Út ngoi lên trên, cô lặng người ngắm mặt biển xanh, sau đó nhìn khoang bụng con cá kình và trầm tư suy nghĩ. Phương án duy nhất để cho cô Út tìm kiếm một hi vọng sống là phải biến cái xác con cá kình khổng lồ này thành một căn cứ hay một ngôi nhà tạm bợ để cô có thể sống qua ngày,chờ đợi một cái thuyền hay một hòn đảo. Cả thân hình con cá như một chiếc phao hữu cơ vĩ đại trôi nổi trên mặt biển. Có lẽ hiện giờ nó sẽ là nơi đặt nền móng cho công trình kiến trúc vĩ đại mà cô Út sắp cho triển khai.

Từ quan sát bằng cái nhìn trừu tượng, sau đó bằng tư duy trực quan cô dùng gang tay để đo đạc chiều dài con cá. Cô ước đoán con cá phải dài đến 50 gang tay tương đương với hơn 8m chiều dài, còn chiều rộng lớn nhất phải đến hơn 15 gang tay, bề hẹp nhất là ở chóp đuôi với ước đoán tầm 2/3 gang .Cô trầm tư suy nghĩ,bao nhiêu bản vẽ thiết kế bước đầu đã được hình thành. Giá như vừa nãy cô chịu khó tỉ mỉ hơn ở những vết dao khoét bụng con cá, thì có lẽ vết khoét sẽ độc đáo và ấn tượng hơn rất nhiều. Và hẳn ko có gì khó để cô biến nó thành một cái giếng trời kiểu Pháp rất mốt.
Không sao cả, đã thế cô sẽ biến nó thành một lỗ thông khí lớn giữa khoang bụng con cá và môi trường bên ngoài theo kiến trúc hiện đại.

Xét về kết cấu chịu lực và sức bền cơ học, xét thêm cả các yếu tố tự nhiên của môi trường biển tác động, cô không cần phải tính đến độ mài mòn của nước biển lên nền móng mà điều cô lưu tâm đó chính là tuổi thọ của nguyên vật liệu. Cô thầm ước đoán ko đến 10 ngày có lẽ xác con cá này sẽ hết hạn sử dụng mất. Phải bắt tay vào kế hoạch ngay thôi.

Nghĩ là làm, cô Út bắt đầu dùng con dao- công cụ thi công duy nhất cô có thể huy động, dùng nguồn nhân lực cũng duy nhất đó chính là cô- cắt bỏ và quăng ra ngoài mặt biển bộ phận nội tạng của con cá kình trừ lá gan và quả tim. Sau đâu đấy cô cẩn thận biến khoang bụng con cá thành một phòng khách hình ô van thời thượng mặc dù ko hề có trang trí nội thất bên trong. Phần bụng cá nổi lên trên cô dùng dao đẽo gọt nó thành một dạng kết cấu mái vòm điển hình kiểu kiến trúc La mã cổ. Xung quanh 2 bên căn hộ nhỏ xíu ấy là những dẻ xương sườn con cá được cô cách tân thành những cột trụ màu trắng vững chãi chống đỡ toàn bộ căn hộ mini.

Đáng tiếc thật, căn hộ rất kiểu cách song không có nhà bếp và công trình phụ. Nghĩ đến 2 chữ WC cô bắt đầu rùng mình,may sao phía xa xa đã xuất hiện một hòn đảo.

Cái nhìn của SV ĐH Kinh tế quốc dân :

Xác con cá kình trôi dạt vào một hòn đảo hoang vắng, không một bóng người. Cái ý nghĩ không được tự do thông thương với bên ngoài làm cô Út bật khóc.Tiếc của làm sao khi trong tay cô là cả một gia tài khổng lồ mà nếu đem qui đổi ngang giá cô sẽ đút túi được hơn 600 triệu vnd. Cô nức nở, cá lá gan cá kình quí báu mà giá trên thị trường ko dưới 150 triệu,quả tim tươi rói to sụ này mà mang ra chợ thì ko biết bao nhiu tay chủ quán Cháo tim cật sẽ tranh nhau mà mua, rồi thịt cá kình tươi nguyên chất này đủ để làm ra được 3000 suất sushi Nhật đắt đỏ. Song tất cả sẽ ko thấm vào đâu so với bộ vi cá,một bộ vi cá sẽ đủ giúp cho cô ăn chơi nhảy múa hát ca suốt 5 năm trời.

Thôi rồi, cái ước mơ làm giàu phát triển kinh tế của cô đã hoàn toàn dập tắt. Chẳng mấy chốc mà những hàng hoá khan hiếm này sẽ mất giá liên tục với tốc độ chóng mặt và lúc đó từ một triệu phú ngấp nghé tỷ phú cô sẽ thành một người tay trắng. Than ôi -có cung mà ko có cầu thì mới nguy hiểm và chán nản làm sao. heo đà biến động của thị trường thời gian hiện giờ, chắc ko quá mười ngày nữa tất cả trong tay cô sẽ hết hạn sử dụng. Ôi thôi- phải làm gì bây giờ. Cô chua xót vì tiếc của, sau cuối cùng đã vạch ra cho mình một chiến lược kinh tế khả dĩ nhất để đối mặt với cơn khủng hoảng về vấn nạn thực phẩm trên thị trường. Cô đành phải chuyển qua đầu cơ một loại thực phẩm mới vì ko thể chịu để mớ hàng hoá ứ đọng nhưng giá trị này ngày một mất giá và một lúc nào đấy sẽ trở thành vô giá trị .

Và rồi sau một hồi cân nhắc và tính toán, cô đã có một quyết định táo bạo mang đầy tính khả thi, dùng dao xẻ con cá ra làm rất nhiều phần thịt, sau đó mang phơi trên những tảng đá biến nó thành món khô cá kình, chiếc vây cô sẽ tách bỏ ra sau đó chờ thời cơ-chờ khi cô thoát ra khỏi chốn khỉ ho cò gáy này cô sẽ đem bỏ mối cho những nhà hàng Súp vi cá mập danh tiếng. Riêng qủa tim và lá gan ko biết làm gì hơn, cô đành phải biến nó thành món tim gan luộc bất truyền để tăng thêm nguồn dinh dưỡng sau một ngày mệt mỏi-một món tim gan luộc đậm đà hương vị quê hương.
Thú vị làm sao!

Cái nhìn của SV Học viện ngân hàng:

Nhà đầu tư cô Út nhìn những tài sản giá trị của mình mà nuối tiếc. Cô có tổng cộng hơn 8000 miếng khô cá. Dạ dày bé nhỏ của cô mỗi ngày chỉ cần ăn 1/3 miếng khô cá này là đủ để dinh dưỡng và calo cho mọi hoạt động trong ngày. Như vậy thì một năm cô chỉ tiêu tốn tầm 123 miếng khô cá,làm fép tính toán dĩ nhiên sẽ có 7877 miếng khô cá bỏ không chẳng để làm gì, phí của làm sao.
Điều này- chính cái điều này đã ám ảnh bộ óc năng động của cô dai dẳng. Đáng tiếc làm sao khi cô không thể làm cho hơn 8000 miếng khô cá này sinh lời ra được. Giả sử trên hoang đảo này có một ngân hàng cho gửi tín dụng khô cá dài hạn, lãi suất chắc cũng không dưới 10% một năm.Vậy bằng phép tính toán đơn giản,cô đem gửi 7800 miếng khô cá kình này vào đó với thời hạn 1 năm,sau đó cô sẽ có trong tay 780 miếng khô cá. Đó là chưa kể đến các hình thức gửi bằng ngoại hối khô cá, các hình thức tín dụng dài hạn và khuyến mại dành cho những khách hàng lớn. Với biết bao nhiêu hình thức ưu đãi biết đâu cô sẽ lại có một chuyến du lịch đâu đó với anh Sọ Dừa 1 tuần chẳng hạn.
Trời ơi ! Ước gì bây giờ có một ngân hàng ngoài quốc doanh đã được cổ phần hoá Cakhobank.

Rồi cô nhìn lại tất cả những vốn lưu động mà cô có. Tất cả những tài sản có giá trị mà cô đang sở hữu. Chẳng có lạm phát mà chỉ có tăng trưởng,cũng chẳng có những biến động bất ngờ trên thị trường khô cá đâu. Cô có một hòn đá lửa, một con dao, và 2 quả trứng gà. Nghĩ đến trứng gà làm cô mừng rơn,sự thật hiện giờ cô rất thèm ăn trứng luộc. Dĩ nhiên, căn bản bởi trứng gà luộc là một nguồn lực có giá trị rất cao về mặt chỉ số dinh dưỡng cho những người đang có băn khoăn về việc huy động và sử dụng nguồn tài chính của mình. Hỡi ôi! Cuối cùng cô đã kìm được mong muốn nhất thời của mình, 2 quả trứng-tại sao lại phải luộc nó lên nhỉ? Cô có ý nghĩ rất thông minh: mang 2 quả trứng này đi gửi tín dụng vô thời hạn ở một nơi nào đó có cỏ khô và nhiệt độ ánh sáng thik hợp-rất có thể việc đầu cơ này sẽ giúp cô có được 2 con gà.
Người ta hay nói: lãi mẹ đẻ lãi con, như thế cũng chẳng có gì là khó khăn nếu 2 quả trứng kia nở ra được một con gà mái. Như vậy gà mái đẻ ra được trứng, và trứng sẽ lại nở ra được gà ngay thôi. Quá tuyệt vời-điều này làm nhà tín dụng trứng gà cô Út sướng điên lên và bỏ ngay cái ý định ăn trứng gà- một cái ý định mà rất có thể sau này cô sẽ ôm mặt hối hận vì ko chịu gửi trứng gà có thời hạn vào một bãi cỏ khô nào đó trên đảo.

Cái nhìn của SV ĐH Sân khấu điện ảnh:

Nhân vật :

Sọ Dừa : quan Trạng nguyên đi sú từ Chungcheng về; Cô Út hu nhân quan trạng-cô gái trên hoang đảo;Trống choai: Con gà trống nở ra từ trứng; Mái Mơ :con gà mái cũng nở ra từ trứng.

Bối cảnh: Câu chuyện xảy ra trên một hoang đảo,hàng ngày có một cô gái nướng khô cá kình, bầu bạn với cô là 2 con gà.

Một sáng mùa hè trên một hòn đảo hoang vu.

Trống Choai: -Sao vậy hỡi Mái Mơ kiều diễm của lòng anh. Sao em bỗng trở nên rầu rĩ sau khi đã rộng lòng đoàn kết cùng anh mối tình vàng đá thuỷ chung? Anh thấy em thở dài, than ôi! Giữa lúc anh đương niềm hoan hỷ cao trào! Em ơi, phải chăng em tiếc vì đã làm cho anh sung sướng, phải chăng em hối hận đã quá nể tình anh tha thiết mà buộc lòng phải đính ước chuyện trăm năm. Em không nhớ đêm qua anh và em đã có những phút giây hạnh phúc nhường nào hay sao.

Mái Mơ: Không đâu Trống Choai anh ạ! Có lẽ nào em lại hối tiếc về những việc em đã làm vì anh. Em cảm thấy có một sức mạnh vô cùng êm ái lôi cuốn em làm việc đó, và em cũng chẳng còn bụng dạ nào ước mong rằng mọi việc đừng xảy ra như thế ...(bẽn lẽn). Chỉ có điều đêm qua sau khi vui vẻ với anh, em lại nhớ và xót thương cho cô chủ của chúng ta ngày ngày vẫn phải vò võ nằm dài một mình giữa đêm sương giá lạnh.

Trống Choai Cười hạnh phúc )- Mái Mơ em ơi! Em hãy yên bình vui lên nhưng đừng hỏi anh lí do vì sao. Anh đã tiên đoán được về tương lai hạnh phúc của cô Út rồi. Điều anh quan tâm hiện tại là ko biết liệu trước cái thời khắc ấy, có khi nào cơn thèm thịt gà của cô Út lại trỗi dậy mạnh mẽ như những cơn sóng bạc đầu ngoài kia chăng? Một khi món khô cá kình nướng đã trở nên chán ngán quá mức, trước khi cô chủ gặp được quan Trạng Sọ Dừa thì liệu điều kinh hoàng ấy có xảy ra mà chia rẽ đôi ta?

Mái Mơ : -Ôi! Anh đừng nhắc đến điều kinh hoàng ấy. Nếu ngày đó xảy đến, em sẽ ko tiếc thân mình nhưng em chỉ lo cho giọt máu của chúng mình thôi Trống Choai anh ơi. ( khóc ...)

Cô Út: (Đã lắng nghe hết toàn bộ câu chuyện ) -Hãy yên lòng mà bắt giun lót dạ đi hỡi 2 con gà bé nhỏ của ta ơi! Đã biết rằng chỉ hành động nấu nước sôi mới tỏ rõ con người, thì xin chúng bay ít ra hãy chờ để qua hành động mà xét đoán lòng ta, chứ đừng sợ hão lo huyền mà gán cho ta những tội vu vơ. Chúng mày đừng giết ta bằng một nỗi ngờ vực thương tổn lòng ta như dao cắt xót xa, và hãy để cho ta có đủ thời gian tỏ rõ bằng muôn nghìn bằng chứng.Ta sẽ mãi mãi ko bao giờ vặt lông chúng mày đâu dù rằng đôi khi ta rất thèm ăn thịt gà xé phay dù ko cần lá chanh hay muối ớt. Nhưng chẳng nhẽ ta nhẫn tâm đến mức đi làm thịt 2 người bạn đồng hành thân yêu nhất của ta chăng- 2 con gà đã cùng ta chia sẻ mọi đắng cay trên hoang đảo lạnh vắng mù sương này.

Hai con gà thở phào nhẹ nhõm, cô Út ngước mắt nhìn trời sao xa xăm:

Cô Út: -Sọ Dừa chàng ơi - giờ này chàng đang ở đâu giữa đêm hè cô tịch. Chàng có biết chăng được tấm lòng thiếp một nhớ mười trông bóng chàng. Những đêm buồn cô đơn giữa đảo xa buốt lạnh thiếp nhớ một vòng tay ấm, một cái hôn nóng bỏng đam mê. Những ngày dài cô quanh thiếp lại nhớ bóng hình chàng thổi sáo chăn dê thủa nào. Ôi! Không biết chàng có nhớ thiếp như thiếp nhớ chàng chăng? Hỡi Cao xanh - ko biết khi nào ta mới gặp lại được lang quân Sọ Dừa của ta đây?

Trống Choai :-Xin cô chủ đừng có lo lắng. Mọi việc tất cả đã được vận mệnh an bài, với giác quan gà đã cho con có được cái suy nghĩ sinh động là chỉ trong thời gian ngắn nữa thôi cô chủ sẽ biết đến màu hồng của hạnh phúc. Cô hãy vui vẻ, tạm thời quên đi cơn thèm thịt gà triền miên của mình và hướng đôi mắt đen huyền ảo ngắm nhìn mặt biển xanh. Hãy ngắm nhìn vẻ đẹp mơ màng của bình minh mặt biển và cả những chiếc thuyền phía xa xa. Biết đâu lại có chiếc thuyền của quan Trạng Sọ Dừa. Ôi -chủ nhân Sọ Dừa đâu phải là một người phàm trần mà là một vị thần tiên có những phép biến hoá kì ảo.

Phía xa xa có một chiếc thuyền đuôi nheo màu hồng đi về phía hoang đảo. Chiếc thuyền ngày càng tiến lại gần, dần dần hiện rõ bóng dáng một chàng trai mặc quan phục đứng ở đầu mũi thuyền.

Mái Mơ : Ôi! Thật là một nam thanh niên mới tuấn tú và dễ thương làm sao. Cô Út nhìn kìa- đấy có phải quan trạng nguyên Sọ Dừa đã đến và rước cô khỏi đảo hoang cô quạnh. Chỉ có quan trạng mới có cái nhìn ấm áp và thân thiện dường đấy. Đến ngay như con là gà cũng cảm nhận được điều đó mà

Trống Choai: -Ò ó o o o Phải thuyền quan Trạng rước cô Út về ?

Đó chính là Sọ Dừa. Khi Thuyền vừa cập bờ, chàng thanh niên nhảy thoắt xuống lao như bay đến bên cạnh cô gái. Cô gái phút chốc bàng hoàng ko tin vào mắt mình thì chàng trai đã ôm choàng lấy cô, đặt vào đôi môi đỏ hồng ấy một nụ hôn nồng cháy.

Cái nhìn của SV Học viện an ninh.

(Lời của 1 con cáo trên đảo hoang đang rình bắt gà )

Thế đấy, bây giờ các vị cũng thấy rằng cả những khả năng khiêm tốn của một con cáo như tôi cũng cho phép sử dụng phương pháp suy luận -một phương pháp suy luận khoa học mà đã được họ hàng nhà cáo áp dụng ngàn đời nay.

Từ chỗ nấp của mình, tôi thấy rất rõ một cô gái nửa như là trần truồng, nói ko ngoa một chút nào bởi vì áo quần của cô rách bươm và cũ kĩ. Cô gái đó đang ôm một chàng thanh niên trẻ tuổi mà tôi hoàn toàn chưa biết đó là ai. Và họ đang có những biểu hiện hết sức kì quặc khi mà 2 chiếc miệng dính vào nhau, hiện giờ tôi chỉ dám mơ hồ nghĩ rằng đó là một hình thức mớm mồi đặc biệt của thế giới loài người. Bằng con mắt nghiệp vụ tinh tường của một con cáo trinh sát đang trong giai đoạn rình bắt 2 nghi can gà trống và gà mái, có lẽ căn cứ vào biểu hiện của anh ta, tôi có thể khẳng định đến 90% rằng anh ta ko có tiền sử ăn trộm gà. Chúa ơi ! Ít nhẫt trong đầu tôi đã loại bỏ được một đối thủ cạnh tranh khã dĩ có thể ks 2 con gà ngon lành kia. Tuy thế tôi vẫn luôn e sợ rằng một điều tồi tệ nhất xảy đến. Có khi nào chàng trai lạ mặt kia có những hành động ngu ngốc làm cho mọi công sức tôi cố gắng giăng một mẻ lứơi tóm gọn 2 con gà cứng đầu cứng cổ nhưng mềm thịt kia thành công cốc.
Song với bản lĩnh mấy năm trong nghề rình bắt gà đã giúp tôi bình tĩnh trở lại và ko manh động, liều lĩnh. Chỉ cần những cử chỉ và những hành động thiếu tính toán và ko cẩn thận, rất có thể tôi sẽ làm dứt dây động rừng.

Không, không còn nghi ngờ gì nữa. Người lạ mặt lịch sự đến để giúp cô gái, và bây giờ họ đang thảo luận sôi nổi về 1 vấn đề gì đó. Chúa ơi, khoảng cách quá xa nên tôi không thể nói chính xác cụ thể đó là chuyện gì. Thôi được rồi,bỏ qua 2 người này-có lẽ chàng thanh niên lạ mặt này ko phải là một đối tượng mà có thể đe doạ đến mạng sống của 2 con gà béo mập kia. Tôi hướng tầm mắt của mình ra và quan sát, 2 con gà ngu ngốc kia sẽ ko bao giờ biết được ngay cả đêm hôm qua đã có 1 con cáo đã quan sát hết toàn bộ diễn biến quá trình abcxyz ấy của chúng. Đáng tiếc thay, nếu ko có sự hiện diện của bảo kê là cô gái kia thì rất có thể tôi đã có một bữa thịt gà ra trò.

Ôi! Cái gì thế này! -Tôi bàng hoàng và ko còn tin vào mắt mình nữa. Sau khi mớm mồi cho nhau xong, chàng trai và cô gái kia đã dắt tay nhau lên thuyền và 2 con gà đáng nguyền rủa kia cũng lóc cóc chạy theo sau. Ôi! Phương án A sau khi dc tôi triển khai 3 ngày kể từ khi thấy 2 con gà béo mẫm kia đã hoàn toàn phá sản. Sờ vào chiếc bụng rỗng tuếch vì thiếu ăn,có thể tôi sẽ lại phải triển khai ngay kế hoạch B dự bị, phải kiếm cái gì cho vào bụng đã.

"Vĩnh biệt 2 con gà đáng nguyền rủa. Cầu trời ở nơi phương trời xa xăm chúng mày cũng vẫn sẽ bị lọt vào tầm tay hay tầm răng của một chiến sĩ cáo đồng nghiệp họ hàng với tao". Tôi lẩm bẩm trong nỗi bực tức vô biên.

Cái nhìn của SV ĐH Công nghệ:

Chúng ta hãy xem xét sự chuyên nghiệp trong tác phong và tư duy của một chuyên gia mới trong lĩnh vực thiết kế các vụ làm bẽ mặt người khác. Nhất là khi đó lại là sự bẽ mặt mang tính công nghệ số đầy tính nhân bản lẫn nhân văn.

Chúng ta hãy tạm gọi chuyên gia này là Sọ Dừa (thuật ngữ chuyên ngành cũng như tên tiếng Anh là "Head Coconut "– chú thích của người dịch). Lần về nước nhà từ xứ Chungcheng xa xôi, trong CPU bộ não Sọ Dừa đã tự động soạn thảo một phần mềm mang nội dung vô cùng hàm súc và sâu sắc -và nó đã trực tiếp làm 2 bà chị "một đi không trở lại". Tác nhân chính rõ ràng là sự bẽ mặt độc đáo đầy hàm súc và chua cay.

Tất nhiên là không nhất thiết phải sử dụng những câu lện mà có lời nhiếc móc chửi bới hay hăm doạ nào đối với những người mà màn hình gương mặt dày xấp xỉ 21 inches -độ phân giải rất ko trung thực và sắc nét. Bất kỳ một ai có trí khôn, đặc biệt là ở nông thôn, đều biết rằng Sọ Dừa xưa nay luôn làm việc rất khoa học và hiệu quả cao.
Ban đầu chuyên gia Sọ Dừa cho tổ chức một bữa tiệc và mời đích danh 2 cô chị dâu, song anh vẫn ko hé răng tiết lộ nửa điều về cái chuyện anh đã gặp cô Út. Xin nhắc ngoài lề là ở đây cô Út là fiên bản Wife 1.0 của Sọ Dừa. Đây chính là bước đầu khởi động của một kế hoạch hoàn hảo. Ko có gì là khó hiểu khi mà 2 cô chị thi nhau ve vãn Sọ Dừa với ước mong mình trở thành Vợ wife 2.0 của anh. Nhưng tất nhiên, với bản chất thiện lương của Sọ Dừa, dĩ nhiên anh ko bao giờ chấp nhận 1 phiên bản Wife mới mà chưa xài bản dùng thử, rất có thể điều này là lí do khiến cho anh ko bao giờ dính phải các con virus nguy hiểm.

Các bạn cứ thử nghĩ xem, tại sao Sọ Dừa lại không vạch trần bộ mặt của 2 cô chị- nói nôm na là như kiểu chỉ ra các lỗi hệ thống vô cùng nguy hiểm và tai hại của 2 bà chị dâu này trước mặt người khác? Không lẽ là vì anh vẫn luôn có một phương án dự phòng trường hợp khi mà phiên bản Wife 1.0 hết hạn sử dụng ư? Không phải thế đâu- với bản chất của anh-một khi phiên bản Wife 1.0 còn chưa quá đát, cùng lắm có thể nâng cấp và sửa lỗi được thì Sọ Dừa luôn trung thành với những gì mình có. Vì thế, ko có gì là khó hiểu khi mọi cố gắng đột nhập qua Fire wall tình cảm của 2 cô chị đều vô ích. Chờ đến khi 2 người này đã mệt nhoài khi liên tục sử dụng những cái nháy mắt lẫn những cử chỉ uốn éo của bờ hông, lúc đó Sọ Dừa mới trân trọng Seach với từ khóa "Cô Út" và gõ lệnh Enter. Vậy là như thế kế hoạch quảng bá thương hiệu của 2 bà chị dâu độc địa đã hoàn toàn phá sản. Đã thế 2 ả này còn hoàn toàn bị tẩy chay bởi những cái nhìn khinh miệt từ cô Út với hàm ý: Liệu cẩn thận nhá, lát nữa tao sẽ tố cáo ...

Vậy là 2 cô ả này ko còn mặt mũi nào,
Về Đầu Trang Go down
sonspt07
Moderator
Moderator
sonspt07


Nam Tổng số bài gửi : 403
Join date : 05/02/2010
Đến từ : Dliêyang_Eahleo_DakLak

ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeSat Jan 08, 2011 11:41 pm

Cái này thì thấy dài quá nên xỉu!!!
Về Đầu Trang Go down
quynhmaispt07
Member
Member
quynhmaispt07


Nữ Tổng số bài gửi : 82
Join date : 23/10/2010
Đến từ : Buôn Hồ, ĐăkLăk

ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeFri Jan 14, 2011 8:37 pm

nhìn chữ là mún...xỉu lun, ko kịp đọc nữa.hix
Về Đầu Trang Go down
MinhTrang
Member
Member
MinhTrang


Nữ Tổng số bài gửi : 24
Join date : 15/11/2010

ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeFri Jan 14, 2011 9:29 pm

đã cận rồi nhìn mặt chữ TO thế này mún sắm thêm cái nữa wa Shocked
Về Đầu Trang Go down
so zack001
Member
Member
so zack001


Nữ Tổng số bài gửi : 105
Join date : 27/11/2010

ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitimeWed Jan 19, 2011 8:16 am

thuongvvspt07 đã viết:
Đọc đoạn đầu thấy có vẻ vui đấy nhưng mà dài quá, chẳng đủ kiên nhẫn đọc hết, hic!
Rolling Eyes :
Pé cũng đã đọk hết đâu!
Tại thấy nó dài dài lại có những tình tiết cây nhà lá vườn do chính dân SV stạo nên đi cóp nhặt về cho zui.
Đọc nghìn lẻ 1 đêm cũng ngang ngữa đấy nhỉ?
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!   ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!! I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
ĐỌK TRUYỆN CỔ TÍCH RÙI...XỈU!!!!!!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» truyện cười ngắn!!!(tiếp theo)
» truyện tui viết hồi phổ thông nè!!!-nhớ quá ak!!!
» truyện cười ngắn!!!
» Truyện cười Vôva .::Russia::.
» Độ đo - tích phân

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn lớp SP Toán K07 :: 
-‘๑’-Khu vực Giải tri - Thư giãn-‘๑’-
 :: Kho truyện
-
Chuyển đến